Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Lưu Đày, Ta Mang Không Gian Đi Nghỉ Dưỡng - Chương 210

Cập nhật lúc: 2025-11-22 02:56:02
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4q8Ci093BO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hái hoa tặc che cánh tay chảy máu, vẫn cứ cho rằng Tô Cẩm Nhi chỉ là một cô nương bình thường, nào ngờ ống tay áo của nàng giấu ám khí, lập tức c.h.ử.i ầm lên:

"Con tiện nhân, g.i.ế.c ngươi!" "Cứu Cẩm Nhi," Cố Vãn Nguyệt và Tô Cảnh Hành cùng lúc phá cửa xông . Một ôm lấy Tô Cẩm Nhi, còn vật hái hoa tặc ngã xuống sàn nhà.

"Đại tẩu?" Tô Cẩm Nhi nuốt nước bọt, hai tay nàng run rẩy, "Ta, ……" Nàng còn là vô dụng đến mức gặp lợn rừng cũng run chân nữa.

"Cẩm Nhi, ngươi quá tuyệt vời!" Cố Vãn Nguyệt xoa xoa mái đầu xù của Tô Cẩm Nhi, ngay đó nghiêng đá một cú, khiến hái hoa tặc đang định đ.á.n.h lén đá bay văng ngoài.

"Hái hoa tặc, ngày c.h.ế.t của ngươi tới." "W(?1?9Д?1?9)w!" Kim Hữu Tiền kinh ngạc há hốc miệng, phu nhân xinh võ lực mạnh mẽ đến ?!

"Tiện nhân, ngày khác sẽ cùng các ngươi chơi đùa!" Hái hoa tặc thấy địch , liền ném một viên đạn sương mù màu trắng, phá cửa sổ mà bỏ chạy.

"Muốn chạy?" Ánh mắt Tô Cảnh Hành tối sầm , lập tức đạp hái hoa tặc bay ngược trở trong phòng.

"Phốc!" Hái hoa tặc phun một ngụm máu.

Có lẽ vì tư thù, cú đá của Tô Cảnh Hành cực nặng, suýt chút nữa khiến mất mạng.

Thấy hái hoa tặc rốt cuộc còn sức lực để chạy trốn, Cố Vãn Nguyệt tiến tới cởi trói cho Kim Hữu Tiền.

"Đa tạ!" Sau khi tự do, Kim Hữu Tiền việc đầu tiên là giải cứu các cô nương khác.

"Các tỷ tỷ, các ngươi chịu khổ ." Dáng vẻ , thật đúng là thương hương tiếc ngọc.

Các cô nương cảm nhận hề ác ý, nên cũng sợ nữa.

"Kim công tử, chúng ngươi là ." "Ngươi nhiều việc như , Kim đại tiểu thư nhất định sẽ sớm ngày khỏe ." Kim Hữu Tiền chút nghẹn ngào, cố gắng gượng , "Đa tạ lời cát ngôn của mấy vị tỷ tỷ, chỉ mong một ngày như ." Ngay đó, đến mặt hái hoa tặc, xé mở chiếc mặt nạ hề của .

Nhìn thấy dung mạo, giật .

"Đây là Văn Đại Lang bán đậu phụ thối ở thành Tây ?" "Ngươi quen ?" Cố Vãn Nguyệt bất ngờ.

"Quen ." Thì Văn Đại Lang hộ tiêu.

Sau lòng Hạnh Nhi, đầu bài ở Túy Yên Lâu, móc hết bộ gia sản để chuộc Hạnh Nhi .

Lại còn mua một căn nhà ở thành Tây, rửa tay gác kiếm chuyển sang bán đậu phụ thối để nuôi vợ .

Chuyện lúc đó còn đồn đại một thời gian trong thành.

"Hạnh Nhi từng gặp qua, hổ là đầu bài Túy Yên Lâu, quả thực là một đại mỹ nhân bậc nhất." "Xinh thì cái gì?" Không ngờ Văn Đại Lang đột nhiên mắng to, "Nàng chính là con tiện nhân, tất cả đàn bà đều là đồ đê tiện hết!

Ta nuôi nàng ăn, nuôi nàng mặc, mà nàng chịu nổi cô đơn, bỏ trốn cùng của .

Nàng cắm cho cái sừng, đời đàn bà đều thứ lành gì!" Nói đến đoạn kích động, đột nhiên bật dậy khỏi mặt đất:

"Tiện nhân, đàn bà thiên hạ đều là tiện nhân, đàn ông ngủ thì sống nổi, đây là đang tạo phúc cho bọn họ!" Cố Vãn Nguyệt thể nhịn nữa, một cước trực tiếp đạp ngã xuống, "Hạnh Nhi cắm sừng cho ngươi, ngươi trừng phạt Hạnh Nhi là , ngươi cùng nàng ly hôn, ngươi đưa nàng cáo lên quan phủ.

Liên quan gì đến những nữ t.ử vô tội khác? Ngươi bản lĩnh trừng phạt Hạnh Nhi, trút giận lên những nữ t.ử vô tội, thật là một kẻ hèn nhát!" Văn Đại Lang ôm mặt lớn, "Ngươi nghĩ , nàng cuốn hết tiền của , tìm thấy nàng ……" Kim Hữu Tiền lắc đầu, "Não tình yêu thì , h.i.ế.p yếu sợ mạnh càng nha……" Bên , Cố Vãn Nguyệt đến bên cửa sổ, thả đạn tín hiệu.

Quan phủ tới cửa, lúc quản gia Kim gia mới Kim Hữu Tiền xảy chuyện.

"Công tử, tiểu nhân thấy tiếng nữ nhân , còn tưởng rằng ngài khai khiếu ở hậu viện chuyện , nào dám tới quấy rầy!"

"Ta nhổ , bản công t.ử qua tỷ tỷ tỉnh thì vĩnh viễn chuyện đó, đồ ngu, mệnh suýt chút nữa gãy trong tay ngươi."

Kim Hữu Tiền lôi quản sự sang một bên mà mắng.

Phó Lan Hành vội vàng đến mặt Cố Vãn Nguyệt, ánh mắt về phía Tô Cẩm Nhi, "Cẩm Nha, ngươi chứ?"

Tô Cẩm Nhi nghĩ tới thể thấy Phó Lan Hành, sống sót tai nạn, thấy vẫn là cao hứng, đang định chuyện.

Dương Liễu vẻ lo lắng, "Tô cô nương thật sự đáng thương, tên hái hoa tặc gian dâm cướp bóc, trong sạch của ngươi......"

Sức chiến đấu của Tô Cẩm Nhi thế nhưng nhà Lão Tô huấn luyện qua, lúc xù lông,

"Cái gì trong sạch của , ngươi rõ một chút, rõ ràng tin xé nát miệng của ngươi ?!"

Dương Liễu trốn đến lưng Phó Lan Hành, "Tô cô nương, ngươi hung ác như thế gì, chỉ là quan tâm ngươi thôi nha."

Tô Cẩm Nhi xông lên túm quần áo nàng, "Ngươi còn dám !"

"Cứu mạng nha, Tô cô nương g.i.ế.c ~"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/chuong-210.html.]

Hai mắt Dương Liễu đẫm lệ sóng gợn, Phó Lan Hành vội vàng ngăn ở giữa hai khuyên can,

"Cẩm Nhi, ngươi tỉnh táo một chút."

"Ngươi bảo tỉnh táo?"

Tô Cẩm Nhi tức giận đến quá đỗi, lúc dậm chân, tính tình nổi lên liền chỉ Dương Liễu mắng,

"Ngươi cái đồ xanh, chính là ngươi cáo trạng, còn khinh trong sạch, hổ!"

Ngay đó đầu mắng Phó Lan Hành, "Phó Lan Hành ngươi cũng đồ , ngươi chẳng phân biệt, thật sự là lầm ngươi!"

"Phốc?"

Phó Lan Hành kinh hãi.

Nha đầu Tô Cẩm Nhi , luôn đối với Phó đại nhân dài, Phó đại nhân ngắn, một bộ dáng vẻ cô em gái nhà bên hiền lành.

Bây giờ chỉ mũi mắng to, thật khiến bối rối.

"Nguyệt Nhi, chuyện ......"

"Chính ngươi ngẫm ."

Cố Vãn Nguyệt lắc đầu, tỏ ý quản chuyện , nhấc chân đuổi theo Tô Cẩm Nhi .

Tô Cảnh Hành lạnh lùng , cũng theo rời khỏi.

"Đại nhân, Dương Liễu sai chuyện gì?"

Dương Liễu giả vờ đáng thương mà hỏi.

Phó Lan Hành tuy là trai thẳng, nhưng cũng kẻ ngốc, "Ngươi về , ban đêm cần cùng đến Thạch Hàn Thôn."

"Đại nhân......" Dương Liễu thê t.h.ả.m sắp , "Chân đại nhân còn lành, ai hầu hạ ?"

"Đem đều mang đến nha môn."

Phó Lan Hành ngoài, gọi Hồ Sư Gia đến mặt,

"Mấy ngày nay, ngươi ở Ninh Cổ Tháp tìm một chút xem bà mối nào đáng tin cậy , cho Dương Liễu một mối hôn nhân ."

Hồ Sư Gia sững sờ, "Đại nhân, ngươi giữ Dương Liễu cô nương bên ?"

"Bản quan khi nào ý ?" Đôi mắt Phó Lan Hành trầm xuống.

Nhớ đến ân cứu mạng của Dương Liễu, mới giữ nàng .

những chuyện gần đây nàng , chính xác là một an phận.

"Đến lúc đó sẽ chuẩn cho nàng một phần đồ cưới, bảo đảm nửa đời nàng lo nghĩ."

Phó Lan Hành gấp, Kim Hữu Tiền vội vàng theo kịp, nháy nháy mắt, "Đại nhân ngài Thạch Hàn Thôn , cùng ngài chứ?"

"......Được."

"Hồ Sư Gia......" Dương Liễu suýt chút nữa lên, Hồ Sư Gia hổ khoát tay, "Ngươi gọi Hồ Đại Gia cũng chẳng ích gì, đại nhân nhà chúng thích ngươi, cũng cách nào a, cũng thể bá vương ngạnh thương cung , Dương Liễu cô nương ngươi vẫn nên tính toán khác , đừng treo cổ một cây."

Những lời phía , Dương Liễu lọt a, trong đầu đầy chữ "bá vương ngạnh thương cung"......

Chillllllll girl !

Một bên khác, Tô Cẩm Nhi chạy từ Kim phủ , mới phát giác lạc đường, le lưỡi ở tại chỗ chờ Cố Vãn Nguyệt.

"Ta còn tưởng ngươi một chạy về nhà luôn ."

Tô Cẩm Nhi luôn giận dữ với ngoài, nhưng đối với đại tẩu mãi mãi cũng là con mèo ngoan ngoãn,

"Ta chỉ là thấy bọn , thật đáng ghét."

"Vậy chúng hết về Thạch Hàn Thôn, nhưng mà, Phó đại nhân hơn phân nửa là sẽ tới Thạch Hàn Thôn đấy."

Trần Thôn Trưởng bãi nhiệm, dù cũng bổ nhiệm Tân Thôn Trưởng.

Cố Vãn Nguyệt đầu Kim phủ vàng son lộng lẫy, suy nghĩ chuyện đốt gạch, chừng còn đây một chuyến.

 

Loading...