Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Lưu Đày, Ta Mang Không Gian Đi Nghỉ Dưỡng - Chương 219
Cập nhật lúc: 2025-11-22 02:56:11
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8AOfcKq4r4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quỷ Y xoa xoa tay, giọng đầy mong chờ: "Ngươi chỗ đó Thiên Ma , thể cho lão phu mượn một chút ?"
Cố Vãn Nguyệt lên tiếng, vì trong gian quá nhiều d.ư.ợ.c liệu, nàng cần cẩn thận rà soát xem Thiên Ma .
Một lát , ý thức nàng dừng ở đống Thiên Ma trong góc gian.
Loại thảo d.ư.ợ.c hình như là nàng lấy từ Thái Y Viện trong cung.
"Ta lát nữa sẽ bảo Tiểu An mang xuống hiệu thuốc."
"Ngươi, ngươi thực sự ư?"
Quỷ Y chỉ thăm dò hỏi một chút, ngờ thực sự , lập tức nhảy dựng lên.
"Không chỉ , ngươi còn nguyện ý đưa cho ?"
"Ừm, Thiên Ma mà thôi, đáng tiền."
Là đáng tiền thật, thế nhưng hai và nàng ân oán mà! Quỷ Y còn tưởng rằng nha đầu sẽ khoanh tay .
"Ta bảo mà, Cố nha đầu sẽ cho ngươi mượn ." Hoàng Lão đang gặm đùi sói, vẻ mặt như thể sớm .
Quỷ Y hổ.
Nửa đêm tỉnh giấc đều tự vả hai cái.
Lúc tin lời ma quỷ của Mộ Dung Dụ, cho rằng nha đầu là tâm ngoan thủ lạt chứ?
Nha đầu rõ ràng là Phật sống tái thế, cơ chứ!
"Nha đầu , chờ lão phu luyện chế d.ư.ợ.c xong, cũng sẽ cho ngươi một viên."
Quỷ Y liếc bụng Cố Vãn Nguyệt, d.ư.ợ.c cho hài t.ử trong bụng nàng.
"Được."
Cố Vãn Nguyệt Quỷ Y tay khẳng định là đồ , vui vẻ sờ lên bụng.
Quay đầu , trong chén chất thành núi nhỏ nào là thịt tôm sú và thịt sói nướng, Tô Cảnh Hành đang vùi đầu giúp nàng lột tôm.
Chillllllll girl !
"Nương tử, mau ăn."
Ánh mắt Tô Cảnh Hành đầy sự dịu dàng, thể bóp nước, khiến Cố Vãn Nguyệt đỏ mặt.
Nàng cầm chén lên, chăm chú ăn thịt tôm.
Thịt tôm do nam nhân của nàng lột, đúng là mỹ vị!
Một trận tiệc hải sản, mỹ vị đến cực điểm, tất cả ăn no căng bụng.
"Nếu chút rượu ngon thì ." Hoàng Lão tặc lưỡi.
Cố Vãn Nguyệt chợt linh cơ khẽ động, "Ta chỗ loại đồ uống ngon, còn uống hơn cả rượu."
Ý niệm nàng tiến gian mua một rương Coca, rót hết Coca trong vò rượu trống, cùng Tô Cảnh Hành che chắn, từ phòng bếp mang Coca .
Tô Cẩm Nhi mơ hồ , "Mấy ngày nay ở trong bếp, thấy vò rượu ?"
"Đặt ở đầu tủ bát, ngươi quá thấp nên đương nhiên thấy."
Tô Cảnh Hành lạnh lùng liếc nàng một cái.
Tô Cẩm Nhi lập tức tổn thương sâu sắc.
Nàng thấp ư!
Năm nay nàng cao hơn nhiều !
"Trước tiên nếm thử xem." Cố Vãn Nguyệt mong chờ phản ứng của đám cổ nhân khi uống Coca.
"Mẹ giúp con đổ."
Dương Thị dậy, nỡ để Cố Vãn Nguyệt , vội vàng giành lấy vò rượu rót cho cùng vui vẻ.
Tô T.ử Khanh kịp chờ đợi rót Coca miệng, ngũ quan lập tức nhíu ,
"A cái , a cái , cảm giác thật kỳ diệu!"
Trong miệng như vật gì đó cắn, nhưng siêu cấp thoải mái, còn ngọt ngào.
Nhất là ăn thịt sói nướng chút ngán, một ngụm Coca xuống, giải ngấy.
"Ta cũng tới nếm một ngụm."
"Nha đầu thúi, đây là chính ngươi ủ , thứ gọi là gì, dễ uống đến !"
Cố Vãn Nguyệt , "Thứ gọi là Coca."
Coca rượu, Cố Vãn Nguyệt đang m.a.n.g t.h.a.i cũng thể uống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/chuong-219.html.]
Hương vị quen thuộc ùa về, ngược nàng chút hoài niệm cuộc sống hiện đại.
Mọi ngừng hoan nghênh, nhất là đối với Coca và hải sản , đơn giản là ngừng mà .
"Đáng tiếc, nếu cha các con ở đây thì mấy, cả nhà chúng đoàn tụ, nhất định sẽ vui."
Trong mắt Dương Thị ngấn lệ.
Tô Lão Tam rời mấy chục năm, Tô T.ử Khanh cùng Tô Cẩm Nhi cùng những khác sớm còn cảm thấy gì.
Thế nhưng, Dương Thị mới tỉnh , chuyện đối với nàng mà giống như chỉ mới diễn hôm qua.
"Mẹ, sẽ tìm cha trở về." Tô Cảnh Hành vỗ vỗ lưng Dương Thị, hai họ đều là ân nhân cứu mạng của .
"Mau mau dùng cơm ." Dương Thị lau nước mắt, tiếp tục mất hứng.
Tiệc tan, Tô Cẩm Nhi chủ động dọn dẹp đồ đạc, Hoàng Lão cùng quỷ y thì hiệu thuốc.
Cố Vãn Nguyệt trong lúc rảnh rỗi, dứt khoát mượn cớ trở về phòng, tiến gian.
Một hai ngày , trong gian, bất kể là d.ư.ợ.c điền, là cây ăn quả, nông trường, đều dần dần xu hướng đầy ắp hơn.
"Hỏng bét, với tiết tấu tiêu hao , căn bản theo kịp tốc độ sinh trưởng ." Hệ thống bụng nhắc nhở, "Chủ nhân thể dùng bàn điều khiển, hái hết trái cây cây, chế thành mứt hoa quả cùng quả khô." "Không cần tự động thủ ?" Ánh mắt Cố Vãn Nguyệt sáng lên, vội vàng mở bảng trung khống.
Tìm nửa ngày, cuối cùng tại bảng quản lý vườn trái cây tìm thấy nút "một khóa hái trái cây", còn nút "một khóa chế tạo mứt hoa quả, hong khô" và các loại nút khác.
Ngay đó, nàng mở bảng quản lý nông trường, nút "một khóa g.i.ế.c, hong khô thịt khô, đông lạnh" và các loại khác.
"Không ngờ gian thuận tiện như ." Cố Vãn Nguyệt đỗi vui mừng, xem chức năng của gian nhiều, còn chờ nàng từ từ khám phá.
Cố Vãn Nguyệt thử chức năng "một khóa hái trái cây, chế thành mứt hoa quả".
Trong nháy mắt, một đống mứt hoa quả dâu tây đóng bình, liền chỉnh tề bày ở mặt.
Lại thử chức năng "g.i.ế.c dê bò", nhanh, trong nông trường liền thiếu một nửa súc vật, tất cả đều đưa kho lạnh của gian.
"Ngưu phê!" Cố Vãn Nguyệt lộ ánh mắt kinh ngạc của kẻ thành, khi gian ngừng thăng cấp, chức năng trở nên cực kỳ thiện.
Nhìn xem cái đầu mục thăng cấp thật dài , Cố Vãn Nguyệt suy tư các loại khi gian đạt max cấp, nhất định sẽ càng thêm bá đạo.
Vừa dời cây thiên ma ở trong góc , bên ngoài bỗng nhiên truyền đến một tiếng kẹt.
Cố Vãn Nguyệt vội vàng rời khỏi gian.
May mắn là Tô Cảnh Hành .
Mấy ngày nay ban đêm, đều sẽ ngoài một lát.
Cố Vãn Nguyệt cũng hỏi nhiều, suy đoán là việc gì đó trong bóng tối.
"Còn ngủ?" Tô Cảnh Hành thấy nàng xong liền tan vẻ mệt mỏi, suy đoán nàng hẳn là từ trong gian .
"Đang chuẩn ngủ." Ánh mắt Cố Vãn Nguyệt thẳng, Tô Cảnh Hành cởi áo ngoài, để lộ cánh tay căng đầy.
Làm bây giờ, nàng thèm!
Ánh mắt nóng bỏng, Tô Cảnh Hành xem nhẹ cũng .
Hai chạm mắt , mặt đều chút đỏ lên.
"Vậy thì chúng lên giường , ừm, , ý là chúng lên giường ." Bị ánh mắt nóng rực của nam nhân thấy tự nhiên, Cố Vãn Nguyệt vội vàng lên giường.
Kết quả quá khẩn trương, chân trượt , suýt chút nữa ngã sấp xuống.
Tô Cảnh Hành vội vàng chạy tới ôm lấy nàng, hai cẩn thận hôn cùng một chỗ.
Bịch. Cố Vãn Nguyệt cảm giác lòng của nhảy nhanh hơn, thế nhưng là nàng hề ghét cảm giác , thậm chí còn chút thích.
Tô Cảnh Hành nghĩ đến, nương t.ử m.a.n.g t.h.a.i đích xác là chuyện , thế nhưng là hiện tại cũng cách nào cùng nương t.ử cận.
Hai nhanh chóng tách , đêm tân hôn qua , bọn còn từng tiếp xúc mật qua.
Sự kích thích như gai nhọn đ.â.m .
"Ta, ngủ ." Gương mặt Cố Vãn Nguyệt nóng lên, quá đỗi thẹn thùng.
Rõ ràng đêm tân hôn cũng cảm giác, thể là vì uống rượu mà gan lớn hơn chăng?
Tô Cảnh Hành cũng lưng , chút khẩn trương , "Ừm, ngủ , ngày mai còn dậy sớm." Ngay đó hai nhanh chóng trong chăn riêng của , chỉ còn sự ấm áp của đối phương còn lưu môi.
Đêm nay, Tô Cảnh Hành cứ cứng đờ thể dám nhúc nhích, đừng chi là việc chịu nhiều thống khổ.
Ngày hôm , Dương Thị chủ động yêu cầu cùng bọn cùng làng chài nhỏ.
"Mẹ mỗi ngày ở nhà cũng chuyện gì, dễ dàng suy nghĩ lung tung, bằng cùng hỗ trợ." Cố Vãn Nguyệt thế, thấy Dương Thị cũng đạo lý.
Mấy ngày nay Dương Thị khi tỉnh , liền thường xuyên nghĩ đến Tô Lão Tam, cùng cả ngày mất hồn mất vía, bằng ngoài chuyển dời một chút sự chú ý.