Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Lưu Đày, Ta Mang Không Gian Đi Nghỉ Dưỡng - Chương 248

Cập nhật lúc: 2025-11-22 02:56:41
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe thấy khả năng xảy chuyện, đôi mắt Lý Thần An run rẩy.

trong thời gian , theo Tô Cảnh Hành ma luyện, tâm trí trưởng thành hơn nhiều, nhanh kiềm chế cảm xúc.

Chillllllll girl !

"Hãy để cho cùng ." Hắn mất ruột, cha ruột mặc dù quyền thế trong tay nhưng đối với chẳng hề bận tâm. Giờ đây, chỉ còn duy nhất Cảnh Quang là thể dựa .

Cậu xảy chuyện, nhất định tiến đến tương trợ.

Cố Vãn Nguyệt dáng nhỏ bé của , sớm bộc lộ tài năng xuất chúng, nàng gật đầu đồng ý, "Đi, ngươi theo chúng cùng , bất quá ngươi đồng ý với , đường lời ." Vừa vặn nàng cũng để Lý Thần An trải qua rèn luyện một phen, thử xem lưỡi đao của sắc bén .

"Ta đồng ý sư nương!" Lý Thần An vội vàng lau nước mắt, chạy như bay thu dọn đồ đạc.

Phó Lan Hành bên cũng phận của Lý Thần An. Thấy Cố Vãn Nguyệt cùng Tô Cảnh Hành đích đến biên phòng một chuyến, trong lòng khỏi nảy sinh một phỏng đoán.

"Hai các ngươi......" Tô Cảnh Hành về phía Dương Thị, "Mẹ, ngoài xem một chút nước tắm cho Cẩm Nhi đun nóng ." "Tốt, ngay đây." Dương Thị liền vội vàng ngoài, Tô Tĩnh cũng hiểu chuyện, kéo cửa sân nhỏ.

"Nguyệt Nhi, Tô , hai các ngươi giúp Lý Thần An tìm ? E rằng đơn giản như , rốt cuộc hai gì?" Cố Vãn Nguyệt cùng Tô Cảnh Hành sớm tìm Phó Lan Hành chuyện.

Hôm nay Phó Lan Hành chủ động mở lời, hai bọn đương nhiên sẽ che giấu.

Tô Cảnh Hành xuống mặt , thần sắc nghiêm túc , "Phó đại nhân còn nhớ rõ, ngày đó chúng cùng kháng dịch trong thành ?" "Chuyện , tự nhiên là nhớ." Phó Lan Hành nhíu mày, rõ vì Tô Cảnh Hành bỗng nhiên nhắc chuyện cũ .

"Ngày đó bên trong lẫn bên ngoài thành Thông Châu, ôn dịch lan tràn, triều đình từng trợ giúp?" "...... từng." Người của triều đình, khi ôn dịch kết thúc mới đến, chuyện .

"Sau khi ôn dịch qua , triều đình từng cấp ngân lượng, trợ cấp nạn dân?" "...... từng." Lúc đó từng dâng tấu sớ lên hoàng đế, hoàng đế lấy lý do quốc khố trống rỗng, chậm chạp chịu tỏ thái độ, tiền khởi công xây dựng cung điện.

"Phó đại nhân dẹp yên ôn dịch ở Thông Châu xong, triều đình từng luận công ban thưởng?" "...... từng." Không chỉ luận công ban thưởng, còn hoàng đế tùy tiện tìm cớ bài xích.

Ba câu hỏi ngắn ngủi của Tô Cảnh Hành khiến Phó Lan Hành á khẩu trả lời .

Cố Vãn Nguyệt về phía Tô Cảnh Hành, ý thông qua ba vấn đề , để Phó Lan Hành tự thấy rõ thế cục.

Phó Lan Hành quả nhiên trầm mặc, là một thanh quan cũng là một quan , đối với triều đình cũng thể thấu.

"Phó gia ba đời theo quân, trung thành tuyệt đối......" "Phó đại nhân ngại xem cái ." Ánh mắt Cố Vãn Nguyệt khẽ động, từ gian tìm bức thư thể chứng minh phận của Tô Cảnh Hành.

Phó Lan Hành nghi ngờ nhận lấy thư, mở thư xem, hít thở dồn dập.

Trong thư Tô Cảnh Hành là đứa trẻ mồ côi của tiên thái tử, dám tin, nhanh chóng lướt qua.

Cho đến khi tiêu hóa hết nội dung trong thư, mới ngẩng đầu, ánh mắt phức tạp về phía Tô Cảnh Hành.

"Đây chính là nguyên nhân hoàng đế tay với ngươi?" "Không sai." Tô Cảnh Hành khẽ gật đầu, từng cũng , nhưng bây giờ hiểu.

Phó Lan Hành hít sâu một , bởi vì quá mức chấn động, đầu ngón tay của thậm chí chút run rẩy. Hắn xoa xoa tay qua trong phòng hai vòng, một lát mới mặt hai vợ chồng.

Bỗng nhiên quỳ gối xuống, "Thần Phó Lan Hành, bái kiến điện hạ." "Mau dậy ." Tô Cảnh Hành vội vàng đỡ dậy.

"Về điện hạ bất kỳ phân công nào, thần nghĩa bất dung từ."

Cố Vãn Nguyệt lời của Phó Lan Hành, liền quyết định về phía bọn họ. Kỳ thực nàng sớm đoán kết quả , nhưng giờ phút vẫn thấy vô cùng cao hứng.

Đồng thời, nàng quên nhắc nhở đối phương:

"Phó đại nhân, phận của tướng công hiện giờ vẫn là một bí mật. Trước khi thời cơ chín muồi, phiền ngươi hãy bảo bí mật một cách nhất."

"Yên tâm." Phó Lan Hành đích hứa hẹn, nhân phẩm của Cố Vãn Nguyệt vẫn tin tưởng .

Khi Tô Cảnh Hành sáng tỏ phận, Phó Lan Hành cũng hiểu tại giúp Lý Thần An và Cảnh Quang.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/chuong-248.html.]

"Biên phòng gần đây chút loạn, cũng chắc Cảnh Quang gặp nguy hiểm , nếu các ngươi , nhất hãy cẩn thận một chút."

Phó Lan Hành hết, là gần đây thời tiết lạnh lẽo, đang cuối năm.

Người dân Đông Chu thường xuyên từ biên phòng xông sang, cướp bóc lương thực, đồ ăn và cả phụ nữ.

"Bằng , cùng các ngươi nhé." Phó Lan Hành vẫn yên lòng:

"Dù cũng từng qua biên phòng."

Có Phó Lan Hành ở đây quả thực sẽ thuận tiện hơn nhiều, Cố Vãn Nguyệt liền chối từ.

"Vậy ngươi đừng trở về nữa, đêm nay cứ nghỉ đây, sáng mai chúng xuất phát."

"Được." Nhắc đến đêm, Phó Lan Hành hiểu nghĩ đến điều gì, vành tai đột nhiên chút đỏ lên.

Ba bàn bạc xong chuyện, cửa nữa mở .

Tô Cẩm Nhi bưng từ bên ngoài bước , rót cho Phó Lan Hành.

Tiểu nha đầu cúi đầu, đang ngượng ngùng chuyện gì.

Cố Vãn Nguyệt thấy, lấy lạ. Nha đầu e lệ đến thế, rốt cuộc xảy chuyện gì?

Xem nàng tìm cơ hội hỏi rõ ràng, nàng lo lắng Phó Lan Hành bắt nạt Tô Cẩm Nhi, mà là nàng rõ trong lòng nha đầu rốt cuộc nghĩ thế nào.

"Ta chuẩn ngựa xe." Tô Cảnh Hành trầm giọng .

Biên phòng cách đây năm mươi dặm, đến đó chắc chắn dùng xe ngựa.

Nói xong, nam nhân vội vàng rời .

"Các ngươi mới trở về, ghế còn ấm chỗ, rời ?" Dương Thị lau nước mắt, nắm lấy tay Cố Vãn Nguyệt, hốc mắt đỏ.

Tô Tĩnh lấy tay khoa tay múa chân, "Bọn nhỏ đều việc riêng của , chúng giúp chúng coi chừng hậu phương thật , đừng để chúng lo lắng về ."

"Ừm, chỉ là nỡ bọn chúng." Dương Thị gật đầu, đạo lý nàng đều hiểu.

Cái gọi là mẫu xa ngàn dặm vẫn lo lắng, mấy đứa đều là con của nàng, nàng thể lo lắng?

"Đại tẩu, các ngươi đều ?" Tô Cẩm Nhi bỗng nhiên đỏ mặt mở lời, ánh mắt liếc Phó Lan Hành một chút.

Phó Lan Hành gật đầu, nhanh chóng tiếp lời nàng: "Ừm, biên phòng gần đây yên , dẫn đường sẽ thuận tiện hơn."

"Không yên , các ngươi sẽ gặp nguy hiểm chứ?" Tô Cẩm Nhi lúc c.ắ.n răng, nhỏ, "Đại tẩu, thể theo cùng ?"

"Ngươi, ngươi võ công, theo chúng cùng , nếu gặp nguy hiểm thì ?" Cố Vãn Nguyệt bày tỏ sự từ chối.

Cô em chồng tính tình bướng bỉnh, nhưng thực vẫn là một tiểu cô nương nũng nịu. Thật sự gặp nguy hiểm, sẽ cách nào chăm sóc nàng thật .

"Ta sẽ phiền các ngươi, nếu gặp nguy hiểm, sẽ trốn trong xe ngựa." Tô Cẩm Nhi thiết tha theo cùng bọn họ, "Hơn nữa, theo các ngươi, còn thể lo việc ăn uống cho các ngươi đường, sẽ gây thêm phiền phức."

Không chịu nổi Tô Cẩm Nhi đổi cách thức van xin, Cố Vãn Nguyệt chỉ đành đồng ý.

"Ngươi hứa với , loạn loạn, gặp nguy hiểm nhất định trốn ."

Cố Vãn Nguyệt bất đắc dĩ, nàng cảm thấy Cẩm Nhi là vì bọn nàng nhỉ?

 

Loading...