Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Lưu Đày, Ta Mang Không Gian Đi Nghỉ Dưỡng - Chương 251

Cập nhật lúc: 2025-11-22 09:16:18
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40Z5iO0pya

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Hiện tại thế nào ? Cung Thúc ngươi mau ." Lý Thần An nóng lòng đến mức c.h.ế.t.

Cung Trường Hạc thở dài thườn thượt, "Dăm ba câu cũng rõ ràng, đợi đến khi ngươi gặp thì ngươi sẽ thôi."

"Được ." Lý Thần An đành chấp nhận hỏi thêm gì.

Ánh mắt Cung Trường Hạc lấp lóe, Cảnh Quang quả thật là c.h.ế.t, nhưng dáng vẻ hiện tại của thì sống còn bằng c.h.ế.t.

"Chúng Nhật Bất Lạc Thành, Cung Thúc ngươi thể dẫn đường cho chúng ?" Lý Thần An chỉ nhanh chóng thấy của .

"Việc là tự nhiên."

Sở dĩ Cung Trường Hạc trốn là cũng vì tìm đến cứu Cảnh Quang, lý do gì khi gặp Lý Thần An về.

"Khoảng cách từ chỗ chúng đến Nhật Bất Lạc Thành còn xa ?"

Cố Vãn Nguyệt hỏi.

Cung Trường Hạc vén rèm xe lên thoáng qua, ở Nhật Bất Lạc Thành đợi mấy chục năm, cây cỏ xung quanh khắc sâu tâm khảm.

"Còn nửa ngày đường nữa. Bất quá, bộ dáng bây giờ, chỉ sợ thích hợp cùng các ngươi thành ."

Cung Trường Hạc phiền não những nốt đỏ đầy , mặc dù Cố Vãn Nguyệt những nốt đỏ bệnh đậu mùa, nhưng vẫn thấy ghê sợ.

"Nhật Bất Lạc Thành thành cần kiểm tra nghiêm ngặt, nếu để những thấy bộ dạng của , nhất định sẽ kéo xuống khỏi xe ngựa, chừng còn sẽ liên lụy đến các ngươi, khiến bọn ngươi cách ly cùng một chỗ."

Người xưa đối với bệnh đậu mùa biện pháp trị liệu và dự phòng .

Một khi phát hiện mắc bệnh đậu mùa, họ sẽ cách ly đó khỏi bình thường.

Nói đến chuyện , tất cả đều cảm thấy khó khăn, biện pháp nào hơn.

Cố Vãn Nguyệt trầm ngâm một lát, mượn hòm t.h.u.ố.c che lấp, lấy từ gian một tấm mặt nạ da .

"Ngươi hãy đeo tấm mặt nạ da lên mặt, thể che những nốt đỏ mặt ngươi, còn về phần thể ngươi, may mà hiện tại là trời đông giá rét, ngươi hãy quàng khăn cổ, che kín cổ của , để khác trông thấy, hẳn là sẽ ."

Cung Trường Hạc vội vàng cầm lấy tấm mặt nạ da , chỉ thấy mặt nạ mỏng manh như gì.

"Thế gian còn thứ đồ vật thần kỳ đến ?"

Ban đầu, cứ nghĩ Lý Thần An chỉ là may mắn, một đôi vợ chồng bình thường cứu giúp.

biểu hiện của bọn họ hôm nay, thì là vợ chồng bình thường gì, rõ ràng chính là bậc thế ngoại cao nhân.

Sau ân tình cứu mạng, Cung Trường Hạc càng thêm kính nể và tôn kính đối với hai .

"Ta đến dạy ngươi đeo lên." Cố Vãn Nguyệt từ bên cạnh chỉ điểm cách đeo mặt nạ da .

Cung Trường Hạc theo lời nàng , tiên rửa sạch mỡ đông mặt, đó ẩm một chút bằng nước, cuối cùng đeo tấm mặt nạ da mỏng dính lên mặt.

Lúc , tấm mặt nạ da liền dính chặt khuôn mặt Cung Trường Hạc, đổi tướng mạo của .

"Cung Thúc, bây giờ cũng nhận ngươi nữa."

Lý Thần An kinh ngạc than phục.

Sư nương thật là lợi hại nha!

Cung Trường Hạc sờ sờ mặt, cho dù gương, cũng thể cảm nhận tướng mạo đổi.

"Trên chiếc xe ngựa sát vách quần áo sạch, lấy một bộ tới, ngươi đổi ."

Cố Vãn Nguyệt dậy xe ngựa của , lấy từ trong gian một bộ quần áo phù hợp với hình Cung Trường Hạc.

Sau đó đưa quần áo cho Lý Thần An, để giúp Cung Trường Hạc .

Một lát , một vị thiếu niên công t.ử cao ráo, thẳng thắn liền xuất hiện mặt .

"Các ngươi nhận ?" Cung Trường Hạc thử thăm dò hỏi.

Lý Thần An lắc đầu, "Hoàn nhận , Cung Thúc ngươi cứ yên tâm ."

"Tốt, đa tạ Tô Phu Nhân."

Cung Trường Hạc vội vàng cảm kích hai .

Lý Thần An giới thiệu Phó Lan Hành và Tô Cẩm Nhi cho Cung Trường Hạc, khi Phó Lan Hành là khâm sai, trong mắt Cung Trường Hạc lóe lên một tia kinh hãi.

"Bái kiến Phó đại nhân."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/chuong-251.html.]

"Đừng đa lễ, chúng cứ điệu thấp tiến Nhật Bất Lạc Thành là ."

Phó Lan Hành kéo Tô Cảnh Hành sang một bên, hai khe khẽ nhỏ vài câu.

Rất nhanh đó, thành trì Nhật Bất Lạc Thành hiện mắt.

Cố Vãn Nguyệt thấy âm thanh náo nhiệt dần dần bên tai, vén rèm xe lên bên ngoài.

Ngay đó nàng liền sự hùng vĩ của Nhật Bất Lạc Thành cho rung động.

Thành trì khác biệt so với những gì nàng tưởng tượng, nó dùng đá hòn chất đống thành tường thành, cửa thành vô cùng nguy nga.

Thành trì xa dựa biên phòng, trông giống như một con rồng khổng lồ, cuộn mảnh đất .

"Đây chính là Nhật Bất Lạc Thành ? Thật là đồ sộ quá."

Tô Cẩm Nhi thực tình cảm thán một câu.

Phó Lan Hành từng tới Nhật Bất Lạc Thành một , thần sắc vẻ bình tĩnh, hạ giọng giảng giải về phong thổ bên trong Nhật Bất Lạc Thành cho Tô Cẩm Nhi .

Ban đầu Tô Cẩm Nhi còn chút thẹn thùng, nhưng thấy biểu cảm của Phó Lan Hành vẫn bình thường, nàng mới kiềm chế cảm giác tim đập đỏ mặt, cố gắng quên chuyện hai mật cùng một chỗ .

Chillllllll girl !

"Người thành dường như đông?"

Cố Vãn Nguyệt chút ngoài ý , nàng còn tưởng rằng trong Nhật Bất Lạc Thành chỉ trọng phạm, bách tính.

Cung Trường Hạc giải thích: "Ninh Cổ Tháp hoang vắng, chỉ hai tòa thành trì, một cái là Độ Biên Thành, cái còn chính là Nhật Bất Lạc Thành.

Phía Nhật Bất Lạc Thành hầu như thôn xóm, nhưng rải rác những thôn dân tụ tập ngoài thành, mùa đông thì họ sẽ thành tìm đồ ăn."

"Thì là thế." Nghe đối phương giải thích một hồi, Cố Vãn Nguyệt khẽ gật đầu.

Ánh mắt nàng trông thấy những bách tính ăn mặc vô cùng rách rưới, chân hề một đôi giày , mặt và tai bộ đều là nứt da, hứng chịu gió lạnh vô cùng đáng thương.

"Những bách tính , thật là quá t.h.ả.m ."

Cung Trường Hạc bất đắc dĩ , "Không cách nào, Ninh Cổ Tháp bên chính là như , cảnh hiểm ác, trời đông giá rét, nhiều năm qua ở phía cũng hề nghĩ tới việc chỉnh trị."

Thêm việc Hoàng đế vẫn luôn đày trọng phạm đến nơi , cho nên Ninh Cổ Tháp những loạn mà còn nghèo.

"Chúng ."

Bách tính nghèo khổ thật sự là quá nhiều, cho dù hỗ trợ, cũng giúp xuể, chỉ giải quyết vấn đề từ căn bản mới tác dụng.

"Vào thành."

Mấy buông rèm xe xuống, xe ngựa chầm chậm tiến bên trong Nhật Bất Lạc Thành.

Mấy tên binh sĩ canh giữ cửa thành trông thấy xe ngựa, vội vàng chạy tới, chất vấn về phận.

Phó Lan Hành vén rèm xe lên, đưa lệnh bài của .

Trông thấy Phó Lan Hành, đám binh sĩ buông lỏng cảnh giác, nhưng vẫn bắt bọn mở hết cửa xe , kiểm tra một , mới cho phép bọn .

"Những binh lính nghiêm ngặt thế ?"

Tô Cẩm Nhi tắc lưỡi, đó bọn những thành khác, thành nghiêm ngặt đến mức như thế.

Đến Nhật Bất Lạc Thành , đám binh lính từng cái chăm chú loại bỏ.

Thậm chí ngay cả phía đáy xe ngựa, cũng xem ẩn nấp .

Cung Trường Hạc giải thích: "Nhật Bất Lạc Thành là biên tái, nơi chỉ cách một bức tường là tới Đông Chu .

Kiểm tra nghiêm ngặt, là lo lắng mật thám của Đông Chu trộn ."

"Thì là thế." Tô Cẩm Nhi cái hiểu cái nhẹ nhàng gật đầu, kỳ thật nàng đối với Đông Chu hiểu rõ lắm.

"Chúng cùng Đông Chu qua , liệu đ.á.n.h trận?"

"Cái thì , chỉ là Đông Chu còn khai hóa, bộ đều là dã nhân man rợ, cho nên Đại Tề chúng ít giao lưu với bọn ."

Cung Trường Hạc đang khi chuyện, binh sĩ cho .

"Đi thôi."

Xe ngựa chậm rãi tiến trong thành.

 

Loading...