Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Lưu Đày, Ta Mang Không Gian Đi Nghỉ Dưỡng - Chương 253

Cập nhật lúc: 2025-11-22 09:16:20
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mắt thấy Cảnh Quang giật miếng băng vải mà nàng vất vả lắm mới băng bó chắc chắn, Cố Vãn Nguyệt bỗng chốc nổi giận.

Nàng chộp lấy cổ áo đối phương, trực tiếp cho một cái tát.

"Cảnh tướng quân, ngươi c.h.ế.t thì ai ngăn ngươi , nhưng khi c.h.ế.t, khuyên ngươi nên nghĩ đến c.h.ế.t oan của ngươi, cùng đứa cháu mồ côi nơi nương tựa của ngươi.

Sớm ngươi là thứ phế vật , nên vượt đường xa đến cứu ngươi." Cố Vãn Nguyệt cũng tức giận đến quá đỗi, may vá mạch m.á.u khó khăn đến mức nào ? Nàng mới mệt đến suýt c.h.ế.t.

"Cậu?" Lý Thần An vội vàng từ ngoài cửa bước , Cung Trường Hạc ngăn :

"Đừng cho ngươi, để sư nương của ngươi dạy dỗ ." Lý Thần An thấy Cảnh Quang vẫn còn sống, sắc mặt liền dễ chịu hơn. Hắn định cho Cảnh Quang, mà là đến mặt đối phương:

"Cậu, còn nhớ ?" "Tiểu An?" Trong đôi mắt đờ đẫn của Cảnh Quang cuối cùng cũng gợn lên một tia sóng nước, "Sao ngươi ở chỗ ?" Lý Thần An bộ dạng đầy t.ử khí của Cảnh Quang, khuôn mặt nhỏ nhắn bình tĩnh đáp:

"Mẹ c.h.ế.t , Từ Lam g.i.ế.c, nàng còn g.i.ế.c , may mắn sư phụ sư nương cứu.

Chillllllll girl !

Cậu, đến tìm ngươi. Một là ngươi xảy chuyện nên tới cứu, hai là hy vọng ngươi thể giúp một việc." Cảnh Quang sững sờ, mặt hiện lên vẻ áy náy:

"Tiểu An, thật xin …... nhưng thực sự sống." Lý Thần An nghi hoặc, rốt cuộc trải qua chuyện gì mà suy sụp đến mức ?

Ngay cả cái c.h.ế.t của mẫu cũng thể tỉnh ý chí chiến đấu ?

"Cậu, rốt cuộc xảy chuyện gì? Vì một lòng c.h.ế.t?" Lý Thần An cảm thấy, cần rõ đầu đuôi sự tình là gì.

Lúc Cung Trường Hạc phía cũng nhịn nữa, nổi trận lôi đình mắng:

"Đạp mã chỉ vì một nữ nhân thôi ? Ngươi rốt cuộc vì nàng mà c.h.ế.t sống đến bao giờ?" Cung Trường Hạc là thật sự chịu đựng đủ , sớm mắng , chỉ vì nể tình là với Cảnh Quang nên tiện mở lời.

Hiện giờ, thật sự thể nhịn nữa.

"Nữ nhân?" Mấy liếc , ngửi thấy mùi bát quái.

Câu của Cung Trường Hạc lập tức khiến Cảnh Quang đau khổ vô cùng, khí dồn lên tim, suýt chút nữa thổ huyết.

"Ta, với Tiểu Từ, nếu , nàng Trung thiên tiêu xài thế. Ta, là tội nhân, cách nào đối mặt với chính a." Cố Vãn Nguyệt: ??

Cung Trường Hạc kìm c.h.ử.i thề: "Ngươi đúng là đồ đần, chúng đều Lâm Tiểu Từ lừa gạt!" "Ngươi ý gì?" Cảnh Quang đồng tình Cung Trường Hạc một cái, cau mày :

"Ta ngươi thích Tiểu Từ, cảm thấy nàng ghét nghèo yêu giàu, nhưng c.h.ế.t là lớn, nàng còn vì mà c.h.ế.t, cho phép ngươi nàng như ." "Hết cách , ngươi thực sự hết t.h.u.ố.c chữa ." Cung Trường Hạc chỉ Cố Vãn Nguyệt : "Chúng cùng mắc bệnh đậu mùa, Lâm Tiểu Từ thể vì bệnh đậu mùa mà c.h.ế.t?" "Ngược ngươi nên suy nghĩ kỹ xem, chúng bắt đầu xuất hiện triệu chứng bệnh đậu mùa từ khi nào? Không khi Lâm Tiểu Từ đến tìm ngươi ?" Thì Lâm Tiểu Từ vốn là thanh mai trúc mã của Cảnh Quang.

Năm đó Cảnh Quang đến phòng thủ biên ải ở Nhật Bất Lạc Thành, nàng ghét bỏ nơi quá đỗi gian khổ nên chia tay Cảnh Quang.

Nửa tháng , nàng bỗng nhiên tìm đến Cảnh Quang, và còn ở trong phủ của .

Kết quả cũng chính là từ lúc bắt đầu, thể Cảnh Quang liên tiếp khỏe, tra là bệnh đậu mùa.

Những thường xuyên đến Cảnh gia dùng bữa là Cung Trường Hạc cùng với hai khác, tất cả đều xuất hiện triệu chứng giống hệt như .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/chuong-253.html.]

Từ khi Cố Vãn Nguyệt Cung Trường Hạc là trúng độc, mắc bệnh đậu mùa, trong lòng liền nảy sinh một phỏng đoán.

Đó chính là Lâm Tiểu Từ cố tình hạ độc thức ăn của bọn họ, trong thời gian gần đây , chỉ nàng là biến duy nhất.

"Ngươi, ngươi bậy..." Cảnh Quang lắc đầu, vẫn tin tưởng.

"Nếu quả thật là nàng hạ độc chúng , vì nàng cũng trúng độc, hơn nữa còn cắt thịt cứu , cuối cùng hại chính hương tiêu ngọc vẫn." Vừa nhắc tới chuyện , nước mắt Cảnh Quang trào , vô cùng thống khổ.

Cung Trường Hạc do dự một chút, Lâm Tiểu Từ c.h.ế.t quá đỗi đột ngột, thậm chí cả hai bọn họ còn thấy t.h.i t.h.ể của nàng, hiện tại nghi ngờ đối phương căn bản hề c.h.ế.t.

"Các ngươi đừng bận tâm , hãy để tự sinh tự diệt ." Cảnh Quang nhắm mắt , một mặt đau đớn.

Lý Thần An căng thẳng khuôn mặt nhỏ bé , gì đó nhưng nhịn xuống.

"Thôi, chúng ngoài ." Hiện tại Cảnh Quang đắm chìm trong thế giới riêng của , vẫn tỉnh ngộ.

Nói với nhiều hơn nữa, cũng là vô ích.

"Thần An, ngươi ở chỗ trông chừng của ngươi, đừng để c.ắ.t c.ổ tay." Cố Vãn Nguyệt giật giật ngón tay, nếu đối phương còn dám loại chuyện hoang đường , nàng coi như thể đảm bảo bản sẽ còn tay cứu giúp.

Mấy ngoài cửa, Cung Trường Hạc khổ , "Bây giờ các ngươi hiểu, vì đường khó lòng mở lời ?" Chỉ tận mắt thấy, mới Cảnh Quang vì nữ nhân mà điên cuồng đến mức nào.

Cố Vãn Nguyệt trầm giọng , "Chúng thể ở Nhật Bất Lạc Thành lâu, cần nhanh chóng quyết định. Nếu Cảnh Tương Quân hiện tại ý chí suy sụp, thì ngươi hãy liên lạc với các bộ hạ từng theo ngươi." Cố Vãn Nguyệt suy tính, Từ Lam đoán chừng là triệt để nắm giữ Nhật Bất Lạc Thành.

Bọn họ mang theo Cảnh Quang cùng những khác trực tiếp chạy trốn, thì quá thiệt thòi, chi bằng trực tiếp chiếm lấy Nhật Bất Lạc Thành.

Cung Trường Hạc lập tức hiểu ý Cố Vãn Nguyệt, sắc mặt do dự.

"Ninh Cổ Tháp, dù cũng là đất phong của Lý gia..." Những như bọn kỳ thật đều là thần tử.

Cố Vãn Nguyệt nhàn nhạt , "Trong phòng đang một t.ử tôn Lý gia, là chủ nhân tương lai của Ninh Cổ Tháp." Thần sắc Cung Trường Hạc chấn động, chặn lời , "Được, lập tức liên lạc bộ hạ. , Từ Lam hẳn là phái tâm phúc tới, đoán chừng đang ở trong phủ thành chủ." "Hắn tên là gì?" "Lâm Đỉnh." Cung Trường Hạc đáp.

Cố Vãn Nguyệt nghĩ đến chuyện bắt giặc bắt vua, như , bằng bắt , những chuyện kế tiếp cũng sẽ đơn giản hơn.

"Chuyện ngươi cứ giao cho giải quyết , ngươi chỉ cần xong chuyện căn dặn, triệu tập bộ hạ." Cố Vãn Nguyệt nhắc nhở, "Ngoài ngươi nhớ kỹ cho , các ngươi mắc bệnh đậu mùa, mà là trúng độc, tin rằng chỉ cần chân tướng, họ sẽ như lúc theo ngươi." Điểm Cố Vãn Nguyệt quả thực sai.

Trước đây đám e sợ Cảnh Quang và những khác, cũng là bởi vì họ mắc bệnh đậu mùa.

Loại bệnh khiến kinh sợ tránh xa như , cho dù là bộ hạ của họ sợ, cũng sẽ lo lắng nhiễm thiên hoa, đến lúc đó liên lụy trong gia đình .

Chỉ cần Cung Trường Hạc giải thích rõ ràng chân tướng cho , họ tự nhiên sẽ theo Cung Trường Hạc cùng đại sự.

"Thế nhưng là nốt đỏ ?" Cung Trường Hạc chút lo lắng, nốt đỏ vẫn biến mất.

Cố Vãn Nguyệt nhắc nhở: "Ngươi cần sợ hãi, nốt đỏ thời gian mới biến mất, nhiều nhất hai ngày nữa sẽ dần dần còn, đến lúc đó, họ tự nhiên sẽ thấy bệnh của ngươi khỏi."

 

Loading...