Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Lưu Đày, Ta Mang Không Gian Đi Nghỉ Dưỡng - Chương 305
Cập nhật lúc: 2025-11-22 13:24:16
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trần Cảnh Thiều kích động hẳn lên, vội vàng dậy, "Ta đón." Lối nhiều cơ quan, dẫn đường mới .
"Ta cũng ." Công Tôn Tuyết vội vàng .
"Ai, còn khí lực đường, nữa ." Công Tôn Tình trông mong bọn rời , nàng cũng nhưng đáng tiếc thể cho phép.
"Đã đến cửa , việc gì ." Cố Vãn Nguyệt nhẹ giọng trấn an, "Chúng ở chỗ chờ là ." "Cố nương t.ử đúng." Công Tôn Tình khẽ gật đầu, nhưng đôi mắt thể ngăn cản mà bên ngoài.
"Sao còn tới?" Vừa mới qua một ngụm công phu, nàng nhịn lo lắng.
"Thật khó đợi quá ." "Tứ , bọn tới!" Công Tôn Tuyết chạy về .
Chỉ thấy Trần Cảnh Thiều cõng Công Tôn Trường Hiệt tiến , phía còn theo Minh Châu, Mạnh Ngôn cùng Lạc Ương mấy .
"Nương tử." Tô Cảnh Hành đến bên cạnh Cố Vãn Nguyệt, lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve bụng nàng, "Ta về đây." "Trở về là ." Gặp nam nhân bình yên vô sự, Cố Vãn Nguyệt thật sự nhẹ nhõm thở một .
Nàng cũng nữa, rõ võ công của Tô Cảnh Hành cao cường, nhưng vẫn nhịn lo lắng.
"Thất ! Đôi mắt của ngươi, thành như ?" Công Tôn Tình thấy Công Tôn Trường Hiệt đeo băng mắt, đau lòng thôi.
Thất từ nhỏ sợ nhất đau, chịu tra tấn lớn đến mức nào?
"Ta ." Công Tôn Trường Hiệt lộ một vòng tươi yếu ớt, "Không đau, thật sự đau." "Có thể thấy Tam tỷ cùng Tứ tỷ, cho dù để chịu đựng sai lầm lớn hơn nữa, cũng vui vẻ chịu đựng." "Thất !" Ba tỷ , lúc ôm rống.
Đám thấy , nhao nhao thức thời rời khỏi ngoài phòng.
"Minh Châu, các ngươi nghỉ ngơi ." Ở hai ngày, Cố Vãn Nguyệt đối với khu vực nhà gỗ nhỏ chung quanh vô cùng quen thuộc.
Chillllllll girl !
"Phía hai gian phòng khách, nước ở con sông nhỏ mặt là sạch sẽ, phòng bếp ở chỗ , thể đun nước nóng tắm rửa." Mấy liên tục đuổi tám, chín ngày đường, đường gần như ngủ nghỉ.
Minh Châu mệt mỏi, liền đổi Lạc Ương đến điều khiển xe ngựa.
Ngay cả lúc ăn cơm, đều là vội vàng gặm chút mô mô khô xe ngựa.
Chớ chi là tắm rửa, tám, chín ngày tắm rửa, giờ phút các nàng đặc biệt chật vật, cũng dính dớp đến khó chịu.
"Đã sớm nhịn , đun nước nóng tắm rửa đây." Lạc Ương vội vàng xách thùng nước sông nhỏ, Minh Châu cũng vội vàng hỗ trợ.
Cố Vãn Nguyệt thì phòng bếp, định cho một bữa cơm.
Trong nhà gỗ nhỏ gì nguyên liệu nấu ăn, Cố Vãn Nguyệt bại lộ gian, dứt khoát cứ dựa theo chút đồ vật còn , dự định tùy tiện nấu cơm tối.
"Ta đến giúp nàng." Tô Cảnh Hành vội vàng theo , gì cũng để Cố Vãn Nguyệt tự động thủ.
Cố Vãn Nguyệt , "Ngươi mới từ bên ngoài trở về, bây giờ là lúc nên nghỉ ngơi thật , tự ." Nam nhân ở bên ngoài bôn ba một ngày, ngoài miệng , nhưng khẳng định cực kỳ mệt mỏi.
Cố Vãn Nguyệt còn bỏ sai sử đối phương, chỉ để nghỉ ngơi thật .
"Không việc gì." Tô Cảnh Hành một câu, liền xoay nhóm lửa cho nàng.
Cố Vãn Nguyệt thấy thế, cũng tiện gì.
Hai bận rộn, nhanh liền đem thức ăn xong.
Bên , Công Tôn Trường Hiệt cùng hai vị tỷ tỷ, cũng phát tiết xong cảm xúc.
Mấy kể cho những sự tình xảy trong thời gian .
Nghe Cố Vãn Nguyệt gọi dùng cơm, Công Tôn Tuyết vội vã ngoài giúp đỡ.
Chẳng mấy chốc, mấy quây quần bên chiếc bàn gỗ.
Tài nghệ của Cố Vãn Nguyệt tệ, thức ăn nàng ngon.
đám tâm tư ăn uống.
Sau khi dùng cơm xong vội vàng, Công Tôn Tuyết về phía Cố Vãn Nguyệt, ngượng ngùng :
"Vừa ba chúng thương lượng một chút, hẳn là vẫn còn tỷ còn sống, nhưng ba chúng thì thương, thì thấy, e rằng cách nào cứu viện, cho nên nhờ Cố nương t.ử giúp chúng một tay."
Cố Vãn Nguyệt gật đầu, ý định của :
"Ta cùng tướng công dự định Thú Vương Trang một chuyến, xem tin tức gì ."
Nàng lau miệng,
"Các ngươi địa đồ Thú Vương Trang , thể cho chúng tham khảo một chút."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/chuong-305.html.]
Cố Vãn Nguyệt nghĩ rằng, Thú Vương Trang chắc chắn cơ quan và mật đạo, nếu thể lấy địa đồ từ , việc sẽ thuận tiện hơn nhiều.
Nàng là để cứu nhà họ Công Tôn, mấy tự nhiên sẽ từ chối.
Công Tôn Tuyết vội vã : "Trên địa đồ, nhưng thể vẽ cho cô một tấm."
Nàng ước chừng thời gian, "Cho nửa đêm , nhất định sẽ đưa địa đồ cho cô."
"Tốt, càng nhanh càng ."
Cố Vãn Nguyệt gật đầu, nàng thúc giục, mà là hiện tại thời gian gấp gáp.
Càng hành động sớm chừng nào, thì càng cơ hội lớn chừng đó để cứu những còn .
"Ta cũng tới giúp một tay." Công Tôn Tình chủ động , "Thú Vương Trang khá lớn, một sẽ gấp gáp, thêm sẽ dễ dàng hơn nhiều."
Hai tỷ , đều khẽ gật đầu.
Sau khi dùng cơm xong, Cố Vãn Nguyệt cùng Tô Cảnh Hành tiên trở về phòng của nghỉ ngơi.
Bọn chuẩn thăm dò Thú Vương Trang nửa đêm, đầu hôm đương nhiên tranh thủ thời gian nghỉ ngơi cho một chút.
"Tướng công, cũng ngủ ." Cố Vãn Nguyệt lo lắng Tô Cảnh Hành như , thủ hộ bên cạnh giường, vội vàng vỗ vỗ chỗ bên cạnh .
Tô Cảnh Hành thấy , ngoan ngoãn lên.
Hai ngủ đến nửa đêm, ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa.
"Cố nương tử, Tô tướng công, hai vị ở đây ?"
"Là Công Tôn Tuyết."
Cố Vãn Nguyệt tỉnh từ trong giấc ngủ mơ, kỳ thực cả hai đều ngủ sâu lắm, dù cũng là nơi xa lạ, luôn chút quen.
Hai bên ngoài, mở cửa phòng, chỉ thấy Công Tôn Tuyết ở cửa .
Nàng hiển nhiên bận rộn nửa đêm, trong tay cầm một tấm địa đồ dày.
"Đây, đây là địa đồ Thú Vương Trang."
Công Tôn Tuyết mở địa đồ mặt hai ,
"Trong đó, còn mật đạo, cơ quan, cùng mấy cái đấu thú trường."
Ngón tay nàng nhẹ nhàng khoa tay ở phía ,
"Phàm là những nơi nguy hiểm, đều đ.á.n.h dấu cho hai vị."
Cố Vãn Nguyệt và Tô Cảnh Hành cúi đầu , trong mắt cả hai đều hiện lên sự kinh ngạc.
Không ngờ Công Tôn Tuyết vẻ nhút nhát, nhưng tài họa sĩ của đối phương đến .
Tấm địa đồ thể là sinh động như thật, dễ phân biệt.
Hơn nữa kỹ , mỗi nơi đó đều vô cùng kỹ càng.
"Công Tôn cô nương hữu tâm."
Cố Vãn Nguyệt vội vàng nhận lấy địa đồ.
"Chờ chút,"
Công Tôn Tuyết nhớ điều gì đó, nữa , "Nhìn bên của địa đồ, là từ đường của gia tộc Công Tôn . Pho tượng Phật là rỗng ruột, bên trong thể giấu ."
Nàng lo lắng : "Nếu hai vị gặp nguy hiểm, thể giấu ở đáy pho tượng Phật."
"Nơi an ?"
"Đương nhiên an , đây là bí mật của gia tộc Công Tôn , từng khác . Hai vị trốn ở bên trong, khẳng định là an ."
"Tốt, chúng nhớ kỹ."
Cố Vãn Nguyệt khẽ gật đầu, mặc dù nàng cảm thấy gian, nguy hiểm nào đó trực tiếp trốn ở trong gian là .
Bất quá nếu thêm một chỗ ẩn nữa, thì luôn hơn.