Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Lưu Đày, Ta Mang Không Gian Đi Nghỉ Dưỡng - Chương 329
Cập nhật lúc: 2025-11-22 13:24:40
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/50RcuCxmIl
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Vãn Nguyệt dở dở , thầm nghĩ trong lòng, ngươi quên , lúc ngươi cũng từng là một kẻ yêu đương điên cuồng như đó.
"Mạnh Ngôn, phiền ngươi trông nom." Cố Vãn Nguyệt mệt mỏi xoa xoa trán, mấy ngày nay Ninh Cổ Tháp quá nhiều việc cần bận rộn.
"Yên tâm, cứ giao cho ." Lạc Ương đau lòng liếc sắc mặt Cố Vãn Nguyệt, lo lắng : "Trông thần sắc của ngươi lắm, chi bằng bắt mạch cho ngươi một chút nhé?" Cố Vãn Nguyệt đang mang thai, thể sơ suất.
Lúc Lạc Ương thật lòng bội phục nàng, đồng thời cũng nàng xảy bất kỳ chuyện gì.
"Cũng ." Cố Vãn Nguyệt rảnh rỗi cũng tự bắt mạch cho , nhưng đạo lý thầy t.h.u.ố.c tự chữa bệnh thì nàng hiểu rõ, y thuật của Lạc Ương tồi, để nàng xem qua thì thể an tâm hơn một chút.
"Đưa tay cho ." Lạc Ương cẩn thận lấy một chiếc khăn, đặt cổ tay nàng.
Ngón tay đặt lên mạch đập của Cố Vãn Nguyệt, Lạc Ương trong lòng khẽ rung lên:
"Mạch tượng ……" "Thế nào?" Cố Vãn Nguyệt còn kịp mở miệng, Tô Cảnh Hành vội vàng hỏi, giọng đầy lo lắng cho Cố Vãn Nguyệt.
"Rất , hài t.ử sinh động như rồng như hổ, mạch tượng định." Lạc Ương thu tay , kinh ngạc bụng Cố Vãn Nguyệt.
"Đứa bé cũng quá mạnh mẽ ." "Câu đó là ý gì?" Tô Cảnh Hành bao che ôm lấy kiều thê, Lạc Ương ho khan một tiếng, giải thích.
"Đừng hiểu lầm, chỉ đang cảm thán thôi, tỷ tỷ Vãn Nguyệt đường mệt nhọc, hề nghỉ ngơi, thế mà t.h.a.i nhi vẫn thể khỏe mạnh đến ." Bất quá nàng cũng nghĩ ngợi nhiều, lẽ một nữ t.ử thể chất bẩm sinh tương đối cường tráng.
"Không chuyện gì là ." Cố Vãn Nguyệt dịu dàng sờ lên bụng, chỉ còn vài tháng nữa là hài t.ử sẽ chào đời.
Đứa bé , ngay cả hệ thống cũng đặc biệt coi trọng.
Thật khi sinh , sẽ là một yêu nghiệt như thế nào.
"Không xong ," Thanh Liên đột nhiên mặt mày bối rối chạy từ bên ngoài .
Nàng cầm chặt bức thư trong tay, "Lão phu nhân dùng bồ câu đưa tin." Thanh Liên liền vội vàng trao thư cho Tô Cảnh Hành.
Sau khi xem xong, Tô Cảnh Hành nhíu mày.
"Tướng công, thế nào?" Trong lòng Cố Vãn Nguyệt dâng lên một tia dự cảm chẳng lành.
"Chúng đoán đúng, hoàng đế phái binh đ.á.n.h Ninh Cổ Tháp." Xem bọn thể ở Tây Bắc lâu hơn nữa, việc nên chậm trễ, lập tức khởi hành về.
Cố Vãn Nguyệt cũng lấy lạ kết quả , chỉ là nó xảy đến nhanh hơn so với những gì bọn họ tưởng tượng.
Vợ chồng hai cất thư , liền vội vàng về thu dọn hành lý.
"Các ngươi ?" Công Tôn gia thất tỷ hai sắp rời , tràn đầy sự quyến luyến nỡ.
Cố Vãn Nguyệt cũng giấu giếm , kể sự tình ở Ninh Cổ Tháp một .
Công Tôn Hồng hiểu rõ sự tình khẩn cấp, vội vàng , "Nếu thật là như , phu nhân quả thực nên nhanh chóng về." Còn Công Tôn Tình thì ánh mắt kiên định : "Nếu phu nhân cần, thể dẫn theo một nhóm Chiến Lang và chiến mã, theo phu nhân cùng đến Ninh Cổ Tháp!" Trong ánh mắt nàng Cố Vãn Nguyệt, tràn đầy sự sùng bái.
"Ngươi cùng ?" Đây là điều mà Cố Vãn Nguyệt cũng ngờ tới.
"Tất nhiên !" Công Tôn Tình tới bên cạnh Cố Vãn Nguyệt, hai mắt sáng rực nàng, "Phu nhân, cho giúp đỡ ?" Công Tôn Hồng thấu hiểu thứ tư một cái, : "Tình Nhi bây giờ xem phu nhân như thần tượng, hận thể theo phu nhân đó." "Đại tỷ!" Công Tôn Tình hiếm hoi đỏ mặt.
Đôi mắt tự chủ về phía Cố Vãn Nguyệt, nàng thấy nam nhân cũng đỏ mặt, mà khi thấy Cố Vãn Nguyệt nhịn đỏ mặt.
Cố Vãn Nguyệt chỉ cứu nàng, mà còn cứu , tỷ của nàng, cùng bộ Thú Vương Trang.
Nàng thể sùng bái ?
"Năng lực huấn luyện Chiến Lang của , là thuần thục nhất trong các tỷ ." Thấy Cố Vãn Nguyệt lời nào, Công Tôn Tình chút khẩn trương .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/chuong-329.html.]
Cố Vãn Nguyệt chỉ bất ngờ, ngờ Công Tôn Tình cam nguyện theo nàng đến Ninh Cổ Tháp.
Kỳ thật ngoài Công Tôn Tình , Công Tôn Trường Hiệt cũng , chỉ là nghĩ giờ đây là một phế nhân, tiện mở lời.
"Tốt." Đón ánh mắt tha thiết của Công Tôn Tình, Cố Vãn Nguyệt cuối cùng gật đầu.
"Bất quá, thời gian cấp bách, chúng tiên cần một bước." Công Tôn Tình liền vội vàng thức thời đáp, "Cái , còn ở kiểm kê Chiến Lang, ba ngày sẽ xuất phát đuổi theo các ngươi." "Cứ quyết định như ." Cố Vãn Nguyệt để Thanh Liên cùng các Nguyệt Ảnh Vệ ở , hộ tống Công Tôn Tình cùng .
"Phu nhân chủ t.ử cứ yên tâm, chúng nhất định sẽ bảo hộ Tình tiểu thư." "Làm phiền các ngươi." Công Tôn Tình đối với Nguyệt Ảnh Vệ chắp tay.
Những đều là vệ của Cố Vãn Nguyệt, mặc dù phận là hạ nhân, nhưng địa vị kỳ thật cũng thấp, tự nhiên cần khách khí một chút.
Giang Phụng cao một mét tám vóc dáng nhỏ bé của Công Tôn Tình một chút, hiểu chút , "Tình tiểu thư khách khí ." Cố Vãn Nguyệt dặn dò thêm một việc cần thiết, mới mang theo Tô Cảnh Hành đạp hành trình rời .
Giống như lúc đến, Cố Vãn Nguyệt lấy lão bằng hữu của bọn họ là chiếc máy bay trực thăng.
Tô Cảnh Hành hiếu kỳ hỏi, "Trực tiếp về Ninh Cổ Tháp ?" Sở dĩ hỏi như , là vì nương t.ử dường như còn dự định khác.
"Không, chúng càn quét tư khố của Mộ Dung Dụ." Cố Vãn Nguyệt từ gian lấy một tấm bản đồ, phía vẽ lên năm cái vòng tròn màu đỏ.
Chillllllll girl !
Năm địa điểm , đều cất giấu tư khố của Mộ Dung Dụ.
Nàng nghĩ là, Mộ Dung Dụ c.h.ế.t, tư khố của tiện nghi khác, còn bằng tiện nghi chính .
"Đi, chúng hiện tại liền hướng về phía cái vòng đỏ thứ nhất xuất phát." Tô Cảnh Hành tự giác ghế lái, giúp Cố Vãn Nguyệt thắt chặt dây an , đội mũ bảo hiểm cẩn thận, mới khởi động máy bay trực thăng.
Thông qua mấy ngày nay luyện tập, kỹ thuật lái máy bay trực thăng của nắm giữ hết sức thuần thục.
Sau hai canh giờ, hai liền đến nơi cất tư khố đầu tiên.
Bề ngoài của tư khố là một trang, nhưng kỳ thật bên trong kho phòng, tất cả đều là tiền tài mà Mộ Dung Dụ vơ vét .
Nhìn một nhà kho lớn đầy ắp vàng bạc châu báu, Cố Vãn Nguyệt ngậm miệng .
"Không hổ là nam nhân móc bổng nhất thư, đây quả thực là dựa móc mà để dành nửa giang sơn a." Trong nguyên thư, gia thế của Mộ Dung Dụ thấp kém, mẫu chỉ là một tiểu sủng ái.
Bản cũng phụ chào đón, nhà đẻ giúp đỡ, thể để dành nhiều tiền như , Cố Vãn Nguyệt bày tỏ sự bội phục.
Càn quét xong cái tư khố thứ nhất, hai theo cách cũ, đem hai cái tư khố còn càn quét sạch sẽ.
Mắt thấy kho phòng trong gian sắp chất đầy, hơn nữa còn mơ hồ truyền đến tiếng thăng cấp, Cố Vãn Nguyệt trực tiếp bật thành tiếng.
"Cao hứng như ?" Tô Cảnh Hành phát hiện, nương t.ử chính là một tiểu tài mê, mỗi càn quét kho phòng nhà khác, là thời điểm nàng cao hứng nhất.
"Có tiền, thể cao hứng chứ." Cố Vãn Nguyệt vui vẻ gian kiểm kê hoàng kim.
Có lẽ là vì khi còn bé sợ nghèo, cho nên bây giờ cho dù nhiều tiền bạc đến mấy, nàng vẫn cảm thấy đủ.
Hơn nữa mỗi chỉ cần một chút tiền bạc, cũng thể cho nàng vui vẻ nửa ngày.
"Phía chính là kinh thành." Tô Cảnh Hành khẽ nhíu mày, những hồi ức gợi lên.
Từ cao quan sát xuống, Kinh Thành vẫn phồn hoa như .
Cố Vãn Nguyệt tính toán một chút, nếu thời gian đủ, nàng thật xuống càn quét quốc khố.
Lúc , trong hoàng cung.
Hoàng đế tuổi gần bốn mươi, vẫn phong thần tuấn lãng, đang long ỷ nhíu mày.