Nàng  : "Muội  , phi tần của hoàng đế   dễ  . Muội dung mạo bình thường, tính cách    lòng ,   nghĩ  cách nào để lấy lòng hoàng thượng ?"
Ta suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn : "Chưa nghĩ ,  chỉ  thể đảm bảo   chuyện ngu ngốc,  để hoàng đế tru di cửu tộc."
Liễu Nguyệt Hồ sững , nàng  đặt mạnh chén  xuống bàn,  nhỏ: "Thật   điều!"
Sau đó, nàng    bỏ .
Bản   cũng cảm thấy  kỳ lạ, trong suốt quá trình tiến cung, trong lòng    hề  chút xao động nào.
Có lẽ việc xuyên   kéo thấp giới hạn chịu đựng của  . 
So với việc đó, tiến cung  phi cũng chẳng  là điều gì quá ghê gớm.
Ta chỉ cảm thấy một ngày  thật mệt mỏi, may mà  Tiểu Đào ở bên cạnh,  thể  chuyện cùng .
Ta  dìu đến   giường, một lúc , hoàng đế bước . 
Không ngờ  chính là nam nhân tuấn tú   ghế đá hôm đó.
Hắn   mỉm , hỏi: "Sao ? Sợ  ?"
Ta  hề sợ hãi. Dù  từ khi xuyên  đến đây,  cũng  từng chứng kiến cảnh tượng g.i.ế.c   ghê tay, coi mạng  như cỏ rác, nên cũng   nỗi sợ hãi thực sự nào đối với cái thời đại  gọi là ăn thịt  .
Hơn nữa  trông  dễ gần,  giống một bạo chúa tàn ác.
  luôn ghi nhớ nguyên tắc    chuyện ngu ngốc,  theo những gì các bà v.ú trong nhà  dạy, hành lễ, vấn an,  : "Sao thần   sợ hãi bệ hạ chứ, chỉ là  chút bất ngờ, nhất thời  kịp phản ứng thôi."
Hoàng đế tên là Trì Huyền Nghi.
Hắn  vẻ  thích , điều  khiến  cảm thấy khó hiểu. 
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Hắn  hề động chạm  , nhưng ánh mắt     tràn đầy yêu thương.
Một hôm, Tiểu Đào bưng đến một đĩa vải thiều ướp lạnh,  chút đắc ý : "Thứ  hiếm lắm đấy ạ, ngoài hoàng hậu , bệ hạ chỉ ban thưởng cho nương nương thôi."
Ta bóc một quả vải, bỏ  miệng nhai,  lúc  thấy thái giám bên ngoài thông báo Trì Huyền Nghi giá đáo.
Ta vội vàng lau sạch tay, cùng Tiểu Đào hành lễ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-phi-tan-cua-bao-quan/chuong-4.html.]
Trì Huyền Nghi đỡ  dậy, mỉm  hỏi: "Vải thiều  ngon ?"
Ta cũng  đáp: "Ngon ạ."
Trì Huyền Nghi cho lui hết cung nhân, dẫn   ngoài tản bộ. 
Đi  một đoạn,  đột nhiên thở dài.
Thực   chẳng quan tâm chút nào, nhưng vì mạng sống của ,  vẫn hỏi một câu: "Bệ hạ,  chuyện gì  ạ?"
Trì Huyền Nghi  hề trách  nhiều chuyện,  dừng bước, nhẹ giọng : "Địch quốc xâm phạm, biên cương nguy cấp, may mà  Lưu tướng quân dũng mãnh, đánh lui quân địch.  cứ giằng co thế , chung quy cũng   là cách, bá tánh ở biên cương vẫn cần  sinh sống."
Dù  cũng  lăn lộn  chốn công sở vài năm,  suy nghĩ một chút,   một câu vô thưởng vô phạt: "Bệ hạ hãy yên tâm, đừng suy nghĩ quá nhiều mà ảnh hưởng đến sức khỏe. Trời cao  thấy quốc quân  minh, tự nhiên sẽ phù hộ cho bá tánh nước ."
Trì Huyền Nghi  , dường như đang chờ đợi   tiếp.
Ta đành  thêm một câu: "Bệ hạ   cùng thần  hồi cung thưởng thức vải thiều ?"
Thật đáng ghét,  định một  ăn hết chỗ vải  cơ mà.
 Trì Huyền Nghi  ăn,   dùng ánh mắt khó hiểu  , nhẹ giọng : "Vân Gian thật là  hiểu chuyện."
Hôm đó,  tự  bưng đĩa, chậm rãi ăn hết chỗ vải thiều, trong lòng cứ mãi suy nghĩ về vẻ mặt    thôi của  , cùng với ý nghĩa của hai câu  đó.
Có    suy diễn quá nhiều  ?
Ở   , ở đó  tranh chấp, huống hồ gì là chốn hậu cung đầy thị phi.
Dung mạo của  chỉ  thể coi là thanh tú,   tài nghệ gì, tính cách  khiêm tốn,  mà hoàng đế   thích .
Cây to đón gió,     khác nhắm .
Hiền quý phi  gia thế hiển hách,  trưởng của nàng  chính là vị Lưu tướng quân lập nhiều chiến công hiển hách .
Gần đây nàng    mang long thai, đang   sủng ái, ngay cả hoàng hậu cũng  tránh né của nàng .
Chỉ vì đĩa vải thiều đó mà nàng  căm ghét .
Hôm đó,  và Tiểu Đào  ngoài tản bộ,  may  chạm mặt nàng . 
Nàng  bới lông tìm vết,  rằng tư thế thỉnh an của   đúng quy củ, là  coi nàng   gì,  phạt  quỳ xuống.