Xuyên Thành Phụ Nữ Pháo Hôi Trong Niên Đại - Chương 113
Cập nhật lúc: 2025-03-05 04:53:13
Lượt xem: 233
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Những lời khiến cho Ôn Hiểu Ngọc á khẩu trả lời .
“Dù chơi với .”.
Ôn Hiểu Ngọc mặt biểu tình mà bạn khoác tay nữ sinh khác rời , trong lòng thập phần nghẹn khuất. Không chơi chung thì chơi chung, ai hiếm lạ, dù cô cũng sớm chịu nổi tính tình tiểu thư của đối phương, trong nhà chút tiền thì ghê gớm lắm !
Cô nổi giận đùng đùng đầu tìm những khác chơi, phát hiện trong lớp ai chơi chung với cô , cuối cùng trở chỗ của mở sách xem, liền ghé bàn bắt đầu .
Ôn Hiểu Ngọc dù cũng chỉ là một cô gái nhỏ 17-18 tuổi, nhiều cùng cô lập như , trong lòng ủy khuất căn bản nén .
“Còn mặt mũi mà .” Lý Niệm Thu châm chọc mà nhẹ a một tiếng, một tay chống cằm thu hồi tầm mắt, đè thấp thanh âm : “Tớ còn tưởng rằng da mặt cô dày đến mức sẽ để ý chuyện đó.”
Vẻ mặt của Ôn Duyệt bình tĩnh, “Đừng quan tâm, đây cô hất nước bẩn lên tớ, hiện tại phong thủy luân phiên, tớ và cô xem như là hòa .”
Lý Niệm Thu cô: “Tính tình của thật .”
Ôn Duyệt .
Cô là tính tình , chẳng qua là chấp nhặt với cô gái nhỏ, lẽ là do đời cô giáo viên ? Dù cũng là đóa hoa tổ quốc, hơn nữa cũng chịu giáo huấn, cần thiết đuổi cùng g.i.ế.c tận.
Họ đều là học sinh cuối cấp trung học, cho dù chuyện gì lớn xảy thì họ vẫn sẽ tập trung kỳ thi tuyển sinh đại học, nên tình trạng hỗn loạn do sự việc gây trong vòng hai ngày lắng xuống. Mọi bắt đầu chuyên tâm việc học, bầu khí đột nhiên trở nên căng thẳng.
Giờ tự học buổi sáng tới càng ngày càng sớm, buổi tối trở về càng ngày càng muộn.
Trong bầu khí căng thẳng như , chỉ Ôn Duyệt và Lý Niệm Thu là nhẹ nhàng nhất, đều học đúng giờ, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống nên nghỉ ngơi liền nghỉ ngơi.
Cuối tuần Lý Niệm Thu thường xuyên mang theo Lý Tưởng Đông tới chỗ cô ăn cơm, đôi khi còn dứt khoát ở chỗ cô.
“Chú hai và thím hai của Chu Diệu thật sự ly hôn ?” Sự tình đây của Chu Giang Hải và Lâm Phương cũng kết thúc, hai ồn ào hơn nửa tháng, mặc kệ là con trai khuyên như thế nào, Chu Giang Hải đều kiên quyết ly hôn.
Vân Mộng Hạ Vũ
Kể từ Ôn Duyệt trở về cúng tế cha đó cũng trở trong thôn, chuyện bát quái đều là Lý Niệm Thu kể.
Thời tiết càng ngày càng lạnh, hiện tại các cô cũng ở trong sân chuyện, mà là ở trong phòng vây quanh bếp lò ăn khoai lang nướng bát quái, thích thật sự.
Lý Niệm Thu cắn một miếng khoai lang đỏ thơm ngọt mềm mại, ừ một tiếng: “Ly hôn, chú hai của Chu diệu kiên trì, nhà đẻ của Lâm Phương tới cũng vô ích, khuyên , trong thời gian Lâm Phương ở nhà đẻ bên ăn mấy trận đòn.”
Ôn Duyệt chớp chớp mắt: “Lâm Phương cũng ly hôn?”
Lý Niệm Thu hừ một tiếng: “Bà đương nhiên , con trai cũng lớn như , sắp thể hưởng phúc, lúc ly hôn khẳng định bà sẽ mệt. Hơn nữa nếu bà ly hôn trở về nhà đẻ, cuộc sống nhất định khổ sở, ly hôn a, thanh danh ở trong thôn cũng sẽ .”
Ôn Duyệt thở dài một tiếng.
Lý Niệm Thu đổi đề tài: “ , đàn ông của ở Thượng Hải như thế nào ? Hai gần đây liên lạc ?”
“Rất ít liên lạc.” Ôn Duyệt rũ mắt lột vỏ khoai lang đỏ , ngữ khí nhàn nhạt: “Gần đây dường như bận, cuối gọi điện thoại về là hồi tuần , cũng cụ thể là đang gì, dường như là đang theo một nào đó.”
Lý Niệm Thu nhướng mày: “Phỏng chừng là sợ đau lòng?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-phu-nu-phao-hoi-trong-nien-dai/chuong-113.html.]
Ôn Duyệt nhéo củ khoai lang đỏ một lỗ, lẩm bẩm : “Tớ đau lòng gì.”
“Chậc, khẩu thị tâm phi.” Lý Niệm Thu , liếc mắt một cái liền tâm tình của cô , trấn an : “Thời gian đầu gây dựng sự nghiệp bận rộn là chuyện bình thường, đến lúc ăn tết sẽ trở về , hiện tại cách thời gian ăn tết cũng đầy hai tháng, nhanh.”
Ôn Duyệt ăn xong khoai lang đỏ trong tay, xoa xoa tay, thở dài.
Lý Niệm Thu : “Nhớ?”
Lúc Ôn Duyệt cũng sẽ ngượng ngùng, nhướng mi gật đầu một cái, thừa nhận: “ , là nhớ .”
Đây vẫn là đầu tiên bọn họ tách thời gian dài như .
“Tớ vẫn luôn hỏi , đối với Chu Diệu rốt cuộc là loại tình cảm gì, thật sự thích ?” Lý Niệm Thu tò mò hỏi.
Ôn Duyệt trầm mặc vài giây, khuôn mặt trắng nõn nhỏ nhắn nhét trong cổ áo, khiến khuôn mặt của cô càng thêm nhỏ xinh, mặt mày hiện lên vài phần hồi ức và dịu dàng. Đôi mắt cong thành hình trăng khuyết, nhỏ giọng : “Chu Diệu cho thích.”
Lý Niệm Thu: “???”
Chu Diệu, cho thích?
Đây chắc chắn là chuyện buồn nhất mà cô từng , a, nếu trong thôn mà phỏng chừng cũng cảm thấy buồn .
Cô nụ mặt Ôn Duyệt, chợt nhận : “Đây chính là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi , hiểu .” Sức mạnh của tình yêu thật vĩ đại.
Hy vọng cô sẽ đổi thành như .
Ừm, đàn ông chỉ gây trở ngại tốc độ kiếm tiền của cô, cô đối với đàn ông hứng thú, chỉ kiếm nhiều, nhiều, nhiều tiền!
……
“Hắt xì.....”
Chu Diệu đội nón bảo hiểm nghiêng đầu hắt một cái, đầu đối diện với đàn ông trung niên lộ một nụ hổ: “Xin , mấy ngày gần đây thời tiết quá thất thường, lẽ chút cảm mạo.”
“Haiz, cũng bình thường thôi.”Người đàn ông trung niên xua xua tay tỏ vẻ ngại, cũng : “Cậu mới đến Thượng Hải còn quen, chờ quen thì , ở Thượng Hải mùa đông mỗi năm thời tiết đều như , ban ngày nóng đến mức mặc áo tay ngắn, buổi tối lạnh đến mức mặc ba lớp quần áo.”
Quần áo Chu Diệu tràn đầy tro bụi, trong tay cầm một tấm bản vẽ, hạ thấp thái độ: “Anh Trình, nơi ……”
“……”
“Anh!” Nhậm Nghiệp Lương đội nón bảo hiểm thấy đàn ông trung niên , đầy bụi đất chạy tới, nhăn khuôn mặt hỏi: “Chúng còn tiếp tục bao lâu nữa? Lão già vẫn chịu dạy cho chúng ?”
Chu Diệu sắc mặt bình tĩnh: “Nhịn một chút , ông dạy, chúng thể tự học. Trong thời gian theo ông chạy đến mấy chỗ, cũng học khá nhiều điều.”
“Anh, là cái , bản vẽ đó vẽ lung tung rối loạn căn bản là em xem hiểu.” Nhậm Nghiệp Lương giơ ngón tay cái lên, cầu vòng rắm bay lên.
Chu Diệu giơ tay vỗ nhẹ đầu : “Có bản lĩnh vuốt m.ô.n.g ngựa như thì nhanh học những công việc đơn giản đó . Đến lúc đó chúng sẽ tự nhận công trình và tuyển , chú và lão Phương đến giúp trông coi, một hết .”