Xuyên Thành Phụ Nữ Pháo Hôi Trong Niên Đại - Chương 16

Cập nhật lúc: 2025-03-03 10:27:30
Lượt xem: 362

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Giang Hải nắm chặt nắm tay, uống hai ngụm cháo trong bát, trầm mặc cầm nông cụ đồng việc.

Trong khi đó, Ôŋ Duyệt và Chu Diệu tới sân nhà họ Ôn.

Trong sân tràn ngập giọng sắc bén của Lý Hoa Hồng, bà từ sáng sớm bắt đầu chửi bới, cũng là đang chửi mắng ai.

Nghe âm thanh , Ôn Duyệt theo bản năng co rúm một chút, trái tim như là hung hăng nắm lấy, cảm thấy khó chịu. Đây là cảm xúc còn sót của nguyên chủ trong thể, nguyên chủ thật sợ hãi bác gái .

Ôn Duyệt nuốt nuốt nước miếng, đầu về phía đàn ông bên cao lớn bên cạnh, may mắn.

Còn may là cô đưa theo ai đó cùng!

Ôn Duyệt bình tĩnh , về phía hai bước gõ cửa.

“Ai đó!”

Cửa sân mở , phụ nữ mở cửa nhướng mày, trong đôi mắt xếch dường như một tia hung ác. Ánh mắt của đối phương nhanh chóng khóa chặt Ôn Duyệt, ánh mắt hung ác càng thêm dữ tợn, há miệng bắt đầu mắng:

“Mày trở về gì? Tao cho mày , con gái lấy chồng như bát nước đổ , mày cùng Ôn gia còn liên quan gì nữa, đừng tưởng rằng chúng tao thể giúp mày!”

Lý Hoa Hồng hiển nhiên sự việc đêm hôm Chu Diệu đánh Ôn Duyệt đến bệnh viện, cho rằng cô tới đây là tìm nhà đẻ giúp đỡ, biểu tình chán ghét. Cô đang trong góc khuất cho nên bà thấy Chu Diệu đang ở bên cạnh.

Nhìn nước bọt đang bay trong khí, Ôn Duyệt lặng lẽ lùi một bước nhỏ, nhỏ giọng : “ đến lấy đồ, khi bà nội qua đời để cho một mảnh đất, còn một mảnh đất của , tổng cộng là hai mẫu đất.”

“Mày cái gì? Mày lấy đất?” Lý Hoa Hồng nhướng mi, mắt chằm chằm Ôn Duyệt, một cách khinh bỉ: “Mày cái rắm gì, biến , biến xa , đừng đến mặt tao, chướng mắt!”

chuẩn tinh thần nhưng cô vẫn màn trình diễn sàn nhảy của Lý Hoa Hồng cho choáng váng, hơn nữa đang nên giọng cô cũng lớn hơn một chút: “Nếu bà đưa cho , sẽ tìm thôn trưởng phân xử, thôn trưởng cũng chuyện !”

“Hả, con nhỏ c.h.ế.t tiệt , mày phản ! Lấy chồng là cánh cứng đúng ? Mấy năm nay ăn của tao, uống của tao, ở nhà tao, bà đây đòi tiền lắm mày còn dám hỏi tao đất? Bà đây đánh c.h.ế.t mày cái đồ vô lương tâm!”

Lý Hoa Hồng Hoa thể giao đất , đầu cầm lấy cây chổi đặt mái hiên lao ngoài.

Cây chổi đổ ập đánh xuống đầu cô, Ôn Duyệt nghĩ tới Lý Hoa Hồng sẽ trực tiếp động thủ, kịp trốn, theo bản năng nhắm mắt .

Sự đau đớn trong dự đoán dường như đến, cô thật cẩn thận mở một con mắt, đập mắt cô chính là tấm lưng rộng lớn của Chu Diệu.

Anh nắm cây chổi trong tay Lý Hoa Hồng, cau mày, ánh mắt sắc bén như dã thú, lạnh lùng : “Nói chuyện thì chuyện, bà còn dám động thủ thử xem?”

“Chu Diệu?” Lý Hoa Hồng sửng sốt, đối mặt với hình cao lớn của Chu Diệu khí thế của bà yếu đáng kể. Bà qua giữa hai chợt nhận , “À, tao , là mày bảo nó đến đây đúng ? Tao cho mày , đất là của nhà tao, liên quan gì đến nó!”

Lý Hoa Hồng Chu Diệu bằng ánh mắt thiện cảm.

mà, Ôn Duyệt lá gan giống như chuột dám đến cửa đòi đồ, thì là tên lưng khuyến khích!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-phu-nu-phao-hoi-trong-nien-dai/chuong-16.html.]

Ôn Duyệt mở to hai mắt: “Bà thật hổ, đó là bà nội cho , đều cùng thôn trưởng chào hỏi qua !”

Lý Hoa Hồng cứ giả vờ như hiểu: “Đó là đất nhà tao! Biến , Ôn gia chúng tao chào đón hai ngươi, cút !” Bà đem cây chổi rút về đóng cửa , nhưng mặc kệ là dùng sức như thế nào, cây chổi ở trong tay Chu Diệu vẫn hề cử động.

Tính cách của Lý Hoa Hồng ở một mức độ nào đó giống Lâm Phương, đều là hổ, khi gặp vấn đề liền thích la lối lóc lăn lộn, nếu da mặt dày hơn họ thì thật sự biện pháp đối phó.

Chu Diệu thể cho Lâm Phương ngoan ngoãn, thì tự nhiên cũng sợ Lý Hoa Hồng.

Bị hất tay một cái, Lý Hoa Hồng khống chế mà lùi về mấy bước, suýt chút nữa thì ngã xuống đất.

Chu Diệu thô bạo đá tung cửa, kéo Ôn Duyệt trong sân.

Lý Hoa Hồng “ai da” một tiếng, chút há hốc mồm: “Hai gì!?”

Trong nhà chính, bác cả của Ôn Duyệt, Ôn Quốc Cường đang ăn sáng.

Trên bàn bày một nồi cháo khoai lang đỏ đặc sệt, trong chén bên cạnh còn vài quả trứng luộc, một đĩa đồ ăn kèm dùng để ăn chung với cơm, còn một đĩa nhỏ tóp mỡ heo.

Bữa sáng thể coi là phong phú ở nông thôn.

Ông kinh ngạc về phía hai xuất hiện ở cửa nhà chính, hòa ái mà : “Tiểu Diệu, hai vợ chồng đến đây? Ăn sáng ? Ngồi xuống ăn chút ?” Ông khuôn mặt chữ điền, mày rậm mắt to trông ngay thẳng và dễ gần.

Ôn Duyệt định cần, nhưng Chu Diệu giành một bước.

Vân Mộng Hạ Vũ

Anh nhướng mày khách khí kéo ghế một cách thoải mái, cầm lấy bát đũa sạch ở bên cạnh gắp một miếng mỡ lợn và : “Được, lúc chúng ăn sáng.”

Nói xong nghiêng đầu về phía Ôn Duyệt đang hiểu gì: “Đứng ngây ở đó gì, bác cả mời cô xuống ăn sáng.”

“…… Ồ.”

Mặc dù hiểu rõ tình huống như thế nào, nhưng Ôn Duyệt vẫn lời mà xuống, m.ô.n.g mới chạm ghế, Chu Diệu đặt một bát cháo khoai lang đầy ắp mặt cô.

Cái bát mặt càng nhiều hơn, cháo trong nồi gần như cạn ngay lập tức.

Sắc mặt Ôn Quốc Cường đổi, “Đủ ? Không đủ ăn thêm hai quả trứng.”

“Được.” Chu Diệu cũng khách khí, ăn mấy miếng đồ ăn kèm, thản nhiên : “Bác cả, vợ hai mẫu đất ở trong tay ông, là nên trả cho chúng .”

Anh điều , bầu khó trong trong phòng lập tức đông cứng .

Chu Diệu như để ý, vui vẻ ăn uống, nghiêng đầu với Ôn Duyệt rằng tóp mỡ heo vẻ ngon, đó đổ bộ mỡ heo trong bát của cô: “Ăn nhiều một chút, cô quá gầy.”

Ôn Duyệt đối diện với ánh mắt đen láy và bình tĩnh của Chu Diệu, dừng một chút, đó nở nụ ngọt ngào : “Cảm ơn .” Sau đó cúi đầu yên lặng ăn cơm, đem quyền khống chế giao cho Chu Diệu.

Ôn Quốc Cường im lặng hai giây mới mở miệng, Ôn Duyệt: “Đây là ý của Duyệt Duyệt ? Cũng đúng, theo lý mà Duyệt Duyệt gả chồng, cho nên đất nên trả cho con bé. Bất quá tiểu Diệu , hôm qua đánh Duyệt Duyệt nhà đến bệnh viện, giải thích với một chút?”

Loading...