Nhìn dáng vẻ của cô , Kỷ Hòa chỉ khẽ lắc đầu  thở dài.
"Em cứ nghĩ mối tình  vững chắc như vàng, nhưng thật ... Anh  chẳng     gì ."
"Không! Không  !" Vũ Lâm Lâm vội vàng phản bác, nhưng giọng   mất  phần nào sự chắc chắn.
Cô   Kỷ Hòa xem bói  chuẩn, nếu chị    như , cô   giấu cũng vô ích. Chi bằng thừa nhận luôn còn hơn.
Chuyện giữa cô và Thẩm Tu Nguyệt  thể công khai. Bọn họ  lén lút giấu giếm suốt bao lâu nay, cẩn thận che mắt giáo viên lẫn học sinh trong trường. Vậy mà giờ đây, cuối cùng cô cũng  thể   hết  mặt Kỷ Hòa, cảm giác nhẹ nhõm hơn hẳn.
"Em thích thầy . Em từng tỏ tình, nhưng thầy Thẩm là một   ! Ban đầu thầy từ chối em,  rằng như  là  công bằng với em. Thầy  thật sự là   ! Chính vì thế nên em càng thích thầy  hơn..."
Giọng  của Vũ Lâm Lâm dịu , mang theo chút mộng mơ.
"Em   với thầy  rằng, chỉ cần em thích thầy  là đủ . Em  quan tâm tuổi tác,  quan tâm những lời  khác bàn tán. Em sẽ  từ bỏ, em sẽ mãi thích thầy ."
Kỷ Hòa nhướng mày.
"Em nghĩ hai  đang yêu  ?"
"...Phải."
Dù  danh nghĩa thì , nhưng mối quan hệ giữa họ  vượt xa giới hạn bình thường.
Mỗi khi gặp  , tim cô  đập nhanh. Những lúc Thẩm Tu Nguyệt trả lời câu hỏi của cô,  sẽ khẽ cốc lên trán cô bằng ánh mắt đầy cưng chiều.
Trong những buổi tập khiêu vũ Latin, họ từng  tiếp xúc  thể, những  chạm tay thoáng qua, bàn tay  đặt  eo cô một cách chừng mực—vẫn trong khuôn khổ của một động tác khiêu vũ, nhưng  mang theo cảm giác mập mờ khó diễn tả.
Trong trường, mỗi khi cô  cùng bạn bè mà tình cờ gặp Thẩm Tu Nguyệt,  luôn nở nụ  xã giao với cả nhóm.  chỉ  cô , ánh mắt  dừng    cô lâu hơn một chút.
Đây là bí mật của hai  họ.
Chỉ  họ . Không ai khác   cả.
Cô từng hỏi :
"Thầy Thẩm,  , thầy  thể đồng ý với lời tỏ tình của em ?"
Lúc đó, Thẩm Tu Nguyệt   gì, chỉ mỉm .
 trong mắt Vũ Lâm Lâm, nụ   chính là một lời thừa nhận trong im lặng.
Cô khịt mũi,  Kỷ Hòa,  chút  vui:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1010.html.]
"Chị Kỷ Hòa, em  chuyện của bọn em là sai... Em , thầy Thẩm cũng . Vậy nên bọn em quyết định chờ   mới chính thức đến với . Lẽ nào như  cũng là sai ? Lẽ nào chị cũng  cái  giống đám  tầm thường ,  tán thành bọn em ư?"
Nghe xong, Kỷ Hòa chợt nở nụ  khẩy.
"Nghe thì  vẻ lãng mạn lắm.  em  ...  em,  từng  một  khác ?"
"Hả?"
Vũ Lâm Lâm sững .
Cô chớp mắt,  lắc đầu:
"Em  Du Văn. Cô  cũng thích thầy Thẩm, nhưng lúc đó thầy    bạn gái  nên  thể đáp  tình cảm của cô . Đã   mà cô  còn đeo bám thầy  buông, cố chen  chuyện tình cảm của  khác. Dù tội  đáng chết, nhưng em thấy cô   bạn gái   tìm tới tận nơi thì cũng đáng đời!"
Kỷ Hòa   gì.
Chỉ khẽ nhếch môi, ánh mắt thâm trầm.
Cô chắp ngón trỏ và ngón giữa , nhẹ nhàng chỉ về một hướng nào đó trong  trung...
Gần như ngay lập tức, Vũ Lâm Lâm cảm nhận  một luồng khí lạnh thấu xương tràn ngập trong phòng, như thể nhiệt độ  đột ngột giảm xuống mười độ.
Cô rùng .
Và —
Mộng Vân Thường
Ngay chính giữa phòng tập, một cái bóng dần hiện lên.
Cảm giác bất an chạy dọc sống lưng, Vũ Lâm Lâm bụm chặt miệng, suýt nữa hét lên!
Trước mặt cô—
Là một cô gái với gương mặt trắng bệch, bê bết máu.
Cô   xổm  sàn, nhưng những nơi  di chuyển qua đều để  vệt m.á.u ngoằn ngoèo, ghê rợn.
Không,  đúng!
Cô    " xổm"  sàn...
Mà là vì—
Hai chân cô   gãy từ lâu !