Thẩm Tu Nguyệt  nhiều  cam đoan với cô  rằng giữa  và Du Văn  hề  quan hệ gì cả. Anh  khăng khăng rằng đó chỉ là tình cảm đơn phương từ phía cô , rằng Du Văn là  bám theo, cố gắng bày tỏ lòng quý mến với  .
Và bạn gái của Thẩm Tu Nguyệt  tin.
Trong cơn giận dữ, cô  xông đến trường, ngay  mặt cả lớp, lớn tiếng mắng chửi Du Văn, thậm chí còn tát cô một cái nảy lửa.
Khoảnh khắc , Du Văn sững sờ, cả  c.h.ế.t lặng.
" ...   hề      bạn gái."
Rõ ràng cô   từng hỏi Thẩm Tu Nguyệt,   bảo  vẫn độc  cơ mà.
Bạn gái của Thẩm Tu Nguyệt  lạnh:
"Lẽ nào nếu     bạn gái thì cô  thể yêu  ? Buồn ! Cô chỉ là một học sinh,   dám mơ tưởng đến thầy giáo của ?"
Cuối cùng, cô   bảo vệ lôi .  câu  , cả lớp đều  thấy.
Tin  lan nhanh.
Chẳng mấy chốc, cả trường đều  chuyện.
Nhà trường mời phụ  của Du Văn đến  việc, giáo viên chủ nhiệm tìm cô  để  chuyện, thậm chí họ còn tính đến việc đình chỉ học.
Dù  đến , cô  cũng  chỉ trỏ,  những ánh mắt dè bỉu bủa vây.
Và , Du Văn mắc bệnh trầm cảm.
Người mắc trầm cảm nặng sẽ chẳng thể kiểm soát  suy nghĩ tự sát của .
Trong cơn tuyệt vọng, cô   nhảy xuống từ cửa sổ phòng tập.
Bởi vì... đó là nơi cô  gặp Thẩm Tu Nguyệt  đầu tiên.
Cũng vì , đôi chân của cô  gãy nát  . Cô  thể  lên,  thể bước . Chỉ  thể bò lết  sàn, mãi mãi  giam cầm trong nỗi hận  thể nguôi ngoai.
Giọng  đầy oán hận của Du Văn vang lên giữa căn phòng lạnh lẽo.
" vốn  tương lai xán lạn.  cũng  thua kém ai. Vậy mà cuối cùng  rơi  kết cục ... Còn   thì ? Còn Thẩm Tu Nguyệt thì ? Dựa   mà   vẫn  thể ăn mặc chỉnh tề, sống sung sướng? Dựa   mà   còn  tham gia cuộc thi giáo viên phụ trách xuất sắc? Dựa   mà một kẻ như    thể trở thành hình mẫu của giáo viên? Anh  xứng ?"
Cô  bật , nhưng nụ  đầy cay đắng.
"Cho nên,   phá hỏng  bộ phục trang biểu diễn của ."
Nhìn chằm chằm  Vũ Lâm Lâm, môi Du Văn cong lên thành một nụ  lạnh lẽo.
"Em may mắn hơn  một chút, bởi vì bây giờ Thẩm Tu Nguyệt   bạn gái.  điều đó   nghĩa là em thật sự may mắn. Em nghĩ  sẽ  một kết cục   ? Không . Em sẽ  khá hơn  . Bởi vì  ... chính là loại đàn ông cặn bã như ! Sẽ  một ngày, em cũng sẽ    hủy hoại, giống như   từng! Em chính là  kế tiếp!"
Vũ Lâm Lâm trợn tròn mắt.
Toàn  cô  run rẩy, môi mấp máy mà  thể thốt nên lời.
Ban đầu, cô  vẫn luôn cho rằng Du Văn là một hồn ma  chịu siêu thoát, cứ bám lấy Thẩm Tu Nguyệt  buông. Chính vì thế, cô mới tìm đến Kỷ Hòa,  nhờ chị  giúp đuổi ma, giải quyết rắc rối cho  .
 bây giờ—
Kẻ hề  chính là cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1012.html.]
Nhớ  những  gặp gỡ  , trong khuôn viên trường, gương mặt của Thẩm Tu Nguyệt vẫn luôn rạng rỡ,  trai đến mê hoặc lòng .  giờ đây, khi nghĩ về  , cô chỉ cảm thấy ghê tởm mà thôi.
Kỷ Hòa liếc  Du Văn, khẽ :
"Sẽ   đòi  công bằng cho cô."
—
Khi rời khỏi trường Trung học Tinh Hải, cô  thoáng qua standee dựng  cổng trường.
Tấm poster quảng bá cho buổi biểu diễn của câu lạc bộ khiêu vũ Latin vẫn còn đó.
Tiếc là...
Buổi diễn , vốn dĩ   thể thành công.
Kỷ Hòa thở dài.
Lên tiếng cho  chết,  lẽ chính là lý do cô tồn tại nhỉ?
—
Dạo gần đây, gần nhà Kỷ Hòa  một quán ăn sáng mới mở.
Sữa đậu nành ở đó  ngon.
Mộng Vân Thường
Cô đặc biệt thích hương vị .
Sáng nào  khi chạy bộ xong, cô cũng sẽ ghé  uống một bát sữa đậu nành nóng hổi, ăn kèm một miếng bánh quẩy giòn rụm.
Tối hôm qua, vì trời  khuya nên cô  tiện quấy rầy Lin. Giờ đây,  gặm bánh quẩy, cô  kể chuyện về trường Trung học Tinh Hải cho Lin .
Có một  việc, cô  thể trực tiếp  mặt, nhưng Cục điều tra các hiện tượng siêu nhiên thì  thể.
Bỗng nhiên—
Cô cảm nhận  một  thở quen thuộc.
Gần như ngay lập tức, trong đầu cô lóe lên một suy nghĩ.
Cảm giác ...
Nến trắng trong vụ của Tề Nam Phong. Mê hồn hương!
Giống như dấu vân tay, mỗi  tu hành đều  một loại linh lực độc nhất vô nhị.
Nến trắng  để lộ linh lực của kẻ   màn.
Chỉ cần  xuất hiện  mặt cô, cô  thể nhận  ngay lập tức.
Kỷ Hòa nâng mắt, lặng lẽ quan sát những  xung quanh.
Kẻ đó cũng là  trong Huyền Môn. Thiên cơ  che giấu, nên  khó để cô tính  cung mệnh  vị trí chính xác của .
 nếu   thể cảm nhận   thở , chứng tỏ  đang ở  gần—
Gần đến mức giống như đang tự đưa  đến  mặt cô .
Nghĩ , Kỷ Hòa đặt bát sữa đậu nành và miếng bánh quẩy xuống,  dậy bước  ngoài.