Lúc đầu, Kỷ Hòa còn tưởng rằng  1 vịnh Lam là một khu biệt thự cao cấp, kiểu một mét vuông  giá hàng chục nghìn, nếu  thì   thể khiến quỷ cuồng việc nhớ mãi  quên, dù  c.h.ế.t cũng  đến   một ?
  ngờ nơi  chỉ là một khu dân cư bình thường đến mức  thể bình thường hơn.
Chắc chắn chẳng ai   mà liên tưởng đến hai chữ " tiền" cả.
Số 1 vịnh Lam  bảo vệ trông cửa,  ngoài   .
Một  một quỷ chỉ  thể  bên ngoài  .
Mộng Vân Thường
Giờ  hơn chín giờ đêm.
Những  tan  thì  lượt về nhà, còn đám thanh niên thích cuộc sống về đêm thì ăn mặc sành điệu, hào hứng rời .
Quỷ cuồng việc  dòng  qua , khẽ thở dài một tiếng:
"Thật      bản địa thành phố S,  đến từ một vùng quê nhỏ. Sau khi  nghiệp,   đến một thành phố lớn phồn hoa, thế nên mới quyết định ở  đây."
"Bố   phản đối kịch liệt. Họ  mức sống ở thành phố S cao lắm, công việc thì cạnh tranh, lương  đủ tiêu, thà về quê thi công chức còn hơn, lương ít nhưng  định."
"  chứ, nhưng lúc  còn trẻ, chỉ  thử thách bản , cứ nghĩ rằng nếu cố gắng hết sức,   thể tìm  chỗ  ở thành phố ."
"Nói là tìm chỗ , nhưng thật   chẳng mơ xe sang biệt thự, chỉ mong  một góc nhỏ để an cư. Trước khi   ở công ty ,   để mắt đến một căn hộ ở đây.  tự nhủ rằng nhất định  cố gắng kiếm tiền,  đó mua nó  nhà của ."
"  tính , lương tháng tám ngàn, trả góp sáu ngàn, còn  hai ngàn để sống. Nếu tiết kiệm thì vẫn ."
"Vì giấc mơ đó,  liều mạng  việc. Công ty bắt tăng ca,  còn chủ động xin  gấp mười.   ban ngày,  ban đêm,  cuối tuần,  ngày lễ... Không nhớ nổi  cuối  ngủ  hai giờ là khi nào, cũng chẳng  bao lâu    một sáng   lười đến  bảy giờ."
Quỷ cuồng việc  khổ:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1037.html.]
"Đêm ba mươi Tết, nhà  quây quần xem tivi, còn  thì  trong phòng, bật máy tính, tiếp tục gõ những dòng code dài dằng dặc..."
"Chết  cũng , ít  bây giờ   thể nghỉ ngơi một chút."
"Chỉ tiếc là, ngay cả khi c.h.ế.t ,  cũng  kịp mua  căn hộ ."
Anh  ngẩng đầu  lên  1 vịnh Lam cao vút trong màn đêm.
Từng căn hộ sáng đèn rực rỡ.
Thật ...
Anh  từng mong   một căn nhà ở đó, đáng tiếc   còn kịp nữa.
"Cũng tiếc là  thể đón bố  lên đây..."
Anh  vẫn còn nhớ  rõ, ngày  từng vỗ n.g.ự.c cam đoan:
"Bố  tin con , con nhất định  thể thành công! Khi nào con mua  nhà lớn, con sẽ đón bố  lên ở cùng!"
Chỉ là, tất cả đều  muộn .
Bên  phần bình luận.
"... Nô lệ của tư bản cũng  xem nổi cái !"
" , mỗi tháng trả góp tiền nhà mà da đầu  cũng tê rần. Lương thì chẳng  bao nhiêu, tiêu một cái là hết sạch!"
"Ít nhất   còn  nhà để trả góp,  đây ngay cả mua ô tô trả góp còn   đây , hu hu hu!"