"Cô gái: !!!
Ghê thật!
Cô bảo cô  về nhà sớm, nhưng chính cô  chạy đến chỗ xe buýt ma?
Đại sư đúng là đại sư, lúc nào cũng xông pha nơi nguy hiểm nhất!
…
Quý Dương ngất .
Rồi  tỉnh .
Anh hy vọng tất cả những gì  xảy  chỉ là một cơn ác mộng, rằng khi mở mắt ,  sẽ thấy  đang   chiếc giường êm ái ở nhà, tay cầm điện thoại chơi game như  khi.
 mà…
Khi mở mắt,  vẫn còn ở  chiếc xe buýt lạnh lẽo, tối tăm và ẩm mốc .
Người phụ nữ trung niên mà  giúp xách đồ ăn khi nãy đang  ngay cạnh, cúi xuống   với một nụ  kỳ lạ.
Quý Dương: "..."
Vì    tỉnh  chứ?
Thà cứ ngất  còn hơn!
Anh đang định nhắm mắt giả bộ bất tỉnh thì—
"Cạch."
Cửa xe mở .
Một cô gái mặc váy trắng bước lên.
Cô  mái tóc đen dài, nước da trắng trẻo, gương mặt xinh  tựa như bước  từ tranh vẽ. Giữa  gian nặng nề , cô giống như một cơn gió mát lành, xua tan  bầu  khí c.h.ế.t chóc nơi đây.
… đáng tiếc quá.
Lại  thêm một   lừa lên xe giống !
Khoan .
Có  lên xe?
Vậy nghĩa là xe dừng ?
Quý Dương hoảng hốt  quanh. Quả nhiên, cửa  và cửa  đều đang mở.
Vậy thì còn chần chừ gì nữa?!
Anh lập tức bật dậy khỏi sàn xe, lao thẳng về phía cửa .
Anh  xuống xe!
Anh  thể ở  chỗ quỷ quái  thêm một giây nào nữa!
Không  gì cản ,   con ma nào xuất hiện.
Khoảnh khắc đôi chân  chạm  mặt đất bên ngoài, Quý Dương thở phào nhẹ nhõm, xúc động đến mức suýt bật .
Anh thoát !
 niềm vui chẳng kéo dài  bao lâu.
Chỉ trong tích tắc—
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1044.html.]
Xung quanh đột nhiên tối sầm .
Khi tầm  rõ ràng hơn,  phát hiện…
Mình vẫn đang  trong khoang xe buýt!
Quý Dương: "???"
Chuyện gì  xảy ?
Rõ ràng   chạy  ngoài mà?!
"Anh  thoát  ."
Một giọng  nhẹ nhàng vang lên.
Là cô gái mặc váy trắng.
Giữa  gian đầy ác quỷ , giọng  của cô như dòng nước chảy va  đá, mang đến cảm giác bình tĩnh lạ thường.
Trực giác mách bảo  rằng cô gái   điều gì đó.
Anh lập tức hỏi: "Vì   thể  ngoài?"
Mộng Vân Thường
Cô  nghiêng đầu, chậm rãi :
"Những   xe đều là vong hồn c.h.ế.t thảm, oán khí  nặng. Họ và chiếc xe   tạo thành một quỷ vực. Một khi  bước , con  sẽ  thể thoát . Càng ở lâu,  sẽ dần quên mất  từng là  sống…  cuối cùng, trở thành một phần của bọn họ."
Quý Dương hít sâu một , mồ hôi lạnh chảy ròng ròng  lưng.
Anh   chết!
Anh vẫn còn  nhiều việc  !
Anh  sống!!
Giữa lúc  tuyệt vọng, cô gái bỗng nhiên :
"Đừng sợ,   cách cứu ."
Quý Dương mở to mắt:
"Cô thật sự  thể cứu ?! Chỉ cần cô cứu , bao nhiêu tiền  cũng trả!"
 Kỷ Hòa  trả lời.
Cô chỉ lặng lẽ  ,  đó rũ mắt, lấy điện thoại từ trong túi .
Mọi lời  khi nãy… đều  cô truyền thẳng  đầu  bằng linh lực.
Không thể để những con ma   thấy.
Ánh mắt Kỷ Hòa lướt qua khoang xe.
Một cô gái trẻ đang cầm gương trang điểm.
Một  trai đeo tai , lặng lẽ  nhạc.
Một bà cô tóc xoăn nhắm mắt nghỉ ngơi.
Một đứa trẻ đưa miếng bánh dở dang trong tay lên miệng bố nó: "Bố ăn !"
Thoạt , tất cả họ đều giống như con  bình thường.
…
Họ  c.h.ế.t cả ."