Hứa Kim Phượng mấp máy môi, chậm rãi :
"Từ nãy đến giờ  luôn  theo hai , chứng kiến những gì xảy  giữa Triệu Liên và con gái bà . Câu chuyện của   phức tạp như của bà , nhưng... cô Kỷ    một chút ?"
Kỷ Hòa gật đầu, giọng nhẹ nhàng:
"Dì cứ  ."
So với những linh hồn đầy oán hận mà cô từng gặp, Hứa Kim Phượng  vẻ  bình tĩnh.
Điều  khiến cô thấy tò mò.
Hứa Kim Phượng khẽ thở dài, bắt đầu kể:
"  một  chồng, một đứa con trai. Cuộc sống gia đình  đây  quá giàu , nhưng cũng đủ ăn đủ mặc. Thỉnh thoảng, cả nhà còn  thể  ngoài ăn một bữa thịnh soạn, cuộc sống tuy giản dị mà ấm áp.
 hai năm , công ty của chồng  cắt giảm nhân sự, ông   mất việc.
Tuổi tác ông   lớn, sức khỏe cũng  thể so với lớp trẻ,  tìm việc mãi mà chẳng nơi nào chịu nhận. Cuối cùng, chẳng còn cách nào khác, ông  đành  lái taxi, ngày ngày vất vả  sớm về khuya.
Lúc ,  vốn chỉ là một bà nội trợ.  thấy chồng cực khổ như ,  cũng  đành lòng.  nghĩ,    gì đó để giúp ông  một chút.
Hơn nữa, con trai  ngày một lớn, tiền ăn học ngày càng tốn kém,   thể cứ  yên như  ..."
Bà dừng  một chút, chà xát hai tay  , gương mặt lộ vẻ bứt rứt.
" vẫn còn nhớ  rõ...
Hôm đó,  bất ngờ nhận  điện thoại từ giáo viên chủ nhiệm của con trai. Lúc ,   chút tức giận, nghĩ rằng thằng bé chắc  gây chuyện trong trường nên giáo viên mới gọi cho  để than phiền.
  ...
Giáo viên chỉ hỏi : 'Sao con chị  tham gia trại hè ?'
 sững sờ, chẳng hiểu gì cả.  là một  phụ nữ ít học, nào   'trại hè' là cái gì?
 hỏi  giáo viên đó trại hè là gì, cô  cũng bất ngờ, liền hỏi  : 'Con chị   với chị ?'
 lắc đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1063.html.]
Sau đó,  mới , trại hè  là một cơ hội vô cùng hiếm . Chỉ những học sinh  thành tích xuất sắc mới  chọn tham gia. Những đứa trẻ  nhận  trại hè sẽ  điều kiện học tập  hơn,  rèn luyện tư duy,  lợi vô cùng cho tương lai  .
 để tham gia,  đóng bốn ngàn tệ..."
Nói đến đây, giọng Hứa Kim Phượng khẽ nghẹn .
"     gì về chuyện .
Con trai   gia đình nghèo khó,  bố   thể xoay sở   tiền lớn như , thế nên nó  hề  một lời.
Nó cam chịu từ bỏ cơ hội của , lặng lẽ giấu  mong ước,   bố   thêm gánh nặng..."
Mộng Vân Thường
Hứa Kim Phượng khẽ hít  một ,  nhạt nhưng trong ánh mắt tràn đầy cay đắng.
"Cô gái, cô còn trẻ, chắc vẫn   con, nhưng cô  thể hiểu  cảm giác của một   cha   ?
Ngay cả một điều con  mong  mà cũng  thể cho nó ...
Cảm giác  đau đớn đến nhường nào..."
Bà run rẩy ôm mặt, giọng  nghẹn  trong tiếng nấc.
Có  nhiều đứa trẻ, khi còn nhỏ, từng  những thứ     nhưng bố    mua cho.
Lúc , bọn trẻ sẽ cảm thấy cha  thật keo kiệt, chỉ một món đồ nhỏ mà cũng  chịu mua, cảm thấy thất vọng, cảm thấy buồn.
  đau lòng hơn, thực  chính là cha  của chúng.
Những đứa trẻ chỉ tiếc nuối vì    thứ  .
 cha   tự trách bản , cảm thấy bất lực, cảm thấy bản  vô dụng, cảm thấy   thể  gì hơn cho con.
Hứa Kim Phượng lau nước mắt, giọng  khàn đặc:
"Vì ,  nghĩ... mặc dù con trai   gì, nhưng  tiền , bằng bất cứ giá nào  cũng  kiếm  cho nó."
Với suy nghĩ , bà bắt đầu  tìm việc .
 một  phụ nữ lớn tuổi,   bằng cấp,   tay nghề...  thể tìm  công việc gì đây?