Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kỷ Hòa đại diện, đáp lời. Cô rõ, từ khi nguyên chủ bước chân giới giải trí, nhờ mối quan hệ với Kỷ gia, cô nhận đãi ngộ cao nhất. giờ đây, tất cả đổi.
Lưu Thu Nhã quăng một loạt hợp đồng lên bàn. "Đây là hợp đồng giải ước. Ký ! Ngoài , cô chịu trách nhiệm bồi thường thiệt hại cho những hợp đồng . Tự xem !"
Kỷ Hòa cầm lấy xấp hợp đồng, kỹ từng trang một. Thái độ của cô khiến Lưu Thu Nhã khỏi mất kiên nhẫn.
"Có gì mà xem? Cô ký đại cho xong!"
Kỷ Hòa bình thản đáp : "Nếu xem kỹ, vấn đề ?"
Lời của cô khiến Lưu Thu Nhã nghẹn họng. Kỷ Hòa chọn ba hợp đồng và đẩy về phía đối phương.
"Những bản , từng ký. Cô giải thích đây?"
Sắc mặt Lưu Thu Nhã tái mét, ánh mắt lóe lên vẻ lúng túng. Sau một hồi ngập ngừng, cô lẩm bẩm: "Chắc là nhầm lẫn thôi. sẽ kiểm tra ."
Kỷ Hòa đôi co thêm, nhanh chóng ký các hợp đồng hợp lệ. Trước khi rời , cô thẳng Lưu Thu Nhã, đôi mắt sắc lạnh.
"Cẩn thận đấy. Đi đêm lắm ngày gặp ma."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/11.html.]
Rời khỏi công ty, Kỷ Hòa lên tòa nhà Xán Tinh, thở dài. Trên vai cô giờ đây là khoản nợ hơn hai mươi triệu tệ. Đang loay hoay nghĩ cách giải quyết, bụng cô bỗng phát tiếng kêu "lộc cộc".
Nhìn quanh, cô phát hiện một cửa hàng tiện lợi gần đó. Lần đầu bước nơi , Kỷ Hòa chọn đại vài món ăn vẻ ngon. Khi nhân viên thu ngân báo tổng hóa đơn 50 tệ, cô khỏi đau lòng:
"Chỉ vài món mà mất một phần tư tiền..."
“Cái cần hâm nóng ?”
Anh thu ngân cầm hộp cơm thịt bò tiêu đen lên, Kỷ Hòa hỏi.
Mộng Vân Thường
Cô ngẩn câu hỏi bất ngờ, nhưng đợi câu trả lời, lập tức đặt hộp cơm lò vi sóng.
Chỉ vài phút, hộp cơm hâm nóng đủ. Anh thu ngân cẩn thận đưa cho cô, quên dặn: “Cẩn thận bỏng.”
Kỷ Hòa nhận hộp cơm, bưng đến khu vực ăn uống trong cửa hàng tiện lợi. Mọi thứ xung quanh với cô đều lạ lẫm, dù ký ức của nguyên chủ vẫn còn đó. Lần đầu tiên trong một gian đơn giản như thế , cô tò mò múc một thìa cơm đưa lên miệng.
Hương vị trôi xuống cổ họng, mắt cô lập tức sáng lên.
“Không ngờ ngon như .”
Cảm giác thỏa mãn bất ngờ khiến cô chú tâm thưởng thức bữa ăn giản dị hơn. Từng miếng cơm, từng miếng thịt bò hòa quyện với hương vị tiêu đen cô kìm mà ăn nhanh hơn.