Hai mươi năm .
Công ty Kiến Trúc Ân thị nhận  gói thầu xây dựng khách sạn Chúng Thái, và công trình nhanh chóng  khởi công.
Ngày đầu tiên khai quật, công trường vắng vẻ, chỉ   hai mươi công nhân  mặt, trong đó  Phạm—một thanh niên trai tráng, khỏe mạnh,   là một "chú Phạm" như bây giờ.
Không ai ngờ, ngay ngày đầu tiên, họ  đào trúng một ổ rắn.
Lưỡi xẻng  cắm xuống, đất  bật lên, liền  năm, sáu con rắn hoảng loạn trườn , cuống cuồng bỏ chạy.
Một  công nhân hốt hoảng, hét toáng lên:
"Rắn! Có rắn!!"
Mộng Vân Thường
Những tiếng la hét náo loạn cả công trường, khiến nhà thầu lập tức  đánh động.
Nhà thầu họ Lưu,   thường gọi ông  là lão Lưu.
Lão Lưu bước tới, chắp tay  lưng, đôi mắt híp , quét qua đám đông.
"Gào cái gì mà gào?"
Một công nhân nhanh nhảu lên tiếng:
"Lão Lưu, mau đến xem! Bọn  đào trúng một ổ rắn!"
"Vừa mới cắm xẻng xuống mà  tận năm, sáu con rắn phóng , gớm c.h.ế.t  .  thấy bên  chắc còn cả ổ to lắm! Bây giờ    đây?"
Lão Lưu khịt mũi, giọng gay gắt:
"Thì đập c.h.ế.t hết  chứ ! Chỉ  mấy con rắn mà  như gặp quỷ ? Định  đây kêu gào cả ngày ? Làm ăn kiểu gì thế hả?"
Nghe , cả nhóm công nhân đưa mắt  ,   lộ vẻ do dự.
"Đập c.h.ế.t hết á? ... nhưng mà đuổi  là  ,  cần g.i.ế.c hết ?"
Vốn dĩ, chỉ cần  cái  hình trơn nhớp của loài bò sát  thôi cũng đủ thấy ghê  , chứ đừng  tới việc  tự tay đập c.h.ế.t chúng.
Lão Lưu trừng mắt:
"Đuổi ? Để  chúng nó bò  cắn  ? Mấy   gì ? Loại  thù dai lắm! Không g.i.ế.c sạch,  khi tối nó mò  giường cắn cho một phát đấy!"
Phạm do dự, cuối cùng vẫn lên tiếng:
" mà...     tàn nhẫn quá ?"
Lúc nãy,   còn trông thấy trong ổ  mấy quả trứng rắn trắng nõn, tròn trĩnh. Rắn con còn  kịp chào đời mà   con  tiêu diệt cả ổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1102.html.]
Lão Lưu  khẩy:
"Tàn nhẫn? Tàn nhẫn cái gì? Đám m.á.u lạnh nhớp nháp   gì đáng để thương hại? Chó mèo thì  , chứ rắn mà cũng thấy xót ruột ?"
Phạm cắn môi, nhỏ giọng phản bác:
"   loài rắn nào cũng nguy hiểm. Ở quê , đôi khi  rắn bò  nhà,  già trong làng còn dặn   g.i.ế.c chúng. Bởi vì  một loại rắn gọi là rắn nóc nhà, chỉ xuất hiện trong những gia đình đông con nhiều cháu..."
Anh    hết câu,   lão Lưu cắt ngang:
"Tiểu Phạm, rảnh quá thì kiếm việc mà  ! Đừng  lắm mồm nữa!
"Còn mấy , mau xử lý cái ổ rắn ! Khách sạn Chúng Thái là gói thầu lớn, nếu  xong  thời hạn thì  sẽ phát tiền thưởng cho tất cả  !"
"Hoan hô!!"
Lời hứa hẹn đầy hấp dẫn khiến đám công nhân lập tức phấn chấn hẳn lên. Họ nhanh chóng tìm cách dọn sạch ổ rắn.
 lúc , một công nhân trung niên tên lão Từ vội vàng xua tay:
"Ấy , từ từ !"
Phạm thoáng sửng sốt.
Anh  cứ tưởng lão Từ cũng giống ,  nỡ  tay.  ngay  đó, lão Từ   ha hả,  to:
"Mọi  đừng  tay vội! Để  bắt mấy con rắn với nhặt ít trứng! Tối nay ăn bữa thịt rắn ê hề!"
Cả đám   vang.
"Lão Từ gan thật đấy, rắn mà cũng dám ăn!"
" , lỡ là rắn độc thì ? Đớp một phát c.h.ế.t tươi đấy!"
Lão Từ vỗ n.g.ự.c tự tin:
"Sao !   kinh nghiệm bắt rắn,  phân biệt rắn độc  ! Với cả thịt rắn, trứng rắn bổ lắm!  chỉ lấy một ít thôi, còn  mấy  cứ đập c.h.ế.t  là xong!"
Thế là, ngoài vài con rắn và trứng rắn  lão Từ bắt ,  bộ ổ rắn đều  thiêu rụi  ngọn lửa bùng cháy ngút trời.
Phạm  từ xa,  những con rắn quằn quại trong lửa,  hình vặn vẹo, giãy giụa đến mức đáng sợ.
Không hiểu , một cảm giác ớn lạnh từ sống lưng chạy dọc khắp   .
Là do   quá thiện lương ?
Thiện lương đến mức ngu ngốc…