Diệp Chi Tinh giật b.ắ.n , vội vàng  đầu .
Ngay  mặt , một khuôn mặt trắng bệch đến đáng sợ đang lơ lửng giữa  trung!
Màu da của  đó trắng đến mức  bình thường, còn trắng hơn cả lớp phấn dày cộp  mặt diễn viên sân khấu.
Đây thực sự là con  ?
Cậu đưa mắt  quanh, phát hiện Kỷ Hòa  còn ở gần. Giờ phút , chỉ còn  một  .
Một cơn lạnh chạy dọc sống lưng Diệp Chi Tinh.
Cậu bỗng nhớ đến quẻ bói "Đại Hung" mà Kỷ Hòa từng rút cho   máy bay. Chẳng lẽ… giờ phút  chính là lúc quẻ đó linh nghiệm?
Thế nhưng, điều khiến  khó hiểu hơn cả là khuôn mặt ma quái   hề  , mà  đang chằm chằm xuống  chân  với ánh mắt đầy lo lắng.
Người đó mở miệng, giọng khẩn thiết đến mức gần như van nài:
"Dập tắt ! Dập tắt lửa ngay!"
Diệp Chi Tinh: "???"
Dập tắt?
Cậu sững  mất một giây,  đó mới cúi đầu xuống theo bản năng.
Dưới chân , chiếc bật lửa  nãy  rơi đang   thảm. Khi rơi xuống, ngọn lửa nhỏ vẫn còn cháy, khiến mép thảm bén lửa một chút.
  là cháy… thực  chỉ  một mảng  nhỏ, chỉ cần giơ chân lên là  thể dập tắt ngay.
Diệp Chi Tinh chớp mắt, trong đầu thoáng qua một suy nghĩ—    phản ứng mạnh đến mức ?
Cậu vội vã dập lửa, ngọn lửa nhỏ lập tức tắt ngúm. Người đối diện lúc  mới nhẹ nhõm thở phào, nhưng  vì dịu giọng, ánh mắt    càng trở nên hung dữ hơn.
"Thấy ? Nguy hiểm thế nào! Nhà hát Robin Seth  quy định cấm tuyệt đối các chất dẫn lửa, ngay cả hút thuốc cũng   phép! Đã đến đây thì  tuân thủ quy tắc!"
Diệp Chi Tinh luống cuống gật đầu: "Vâng, …  xin …"
Dường như lời xin  của   tác dụng, vẻ mặt hung dữ của  phục vụ dần trở nên vô cảm, lạnh lẽo như  chết.
 trong lòng Diệp Chi Tinh, cảm giác kỳ quái vẫn  hề tan biến.
Trước hết, trong đời thực, hút thuốc   là chuyện gì quá to tát, đặc biệt là ở khu vực thông thoáng như thế . Cho dù  cấm, nhắc nhở một câu là , cần gì  tỏ thái độ như thể   gây  tội ác tày trời?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1109.html.]
Thứ hai,  phục vụ   điều gì đó  bất thường.
Diệp Chi Tinh dõi theo bóng lưng  .
Bước chân chậm chạp, cứng nhắc, giống như từng khớp xương đều đang rệu rã.
Bề ngoài rõ ràng là một thanh niên trẻ tuổi, nhưng dáng   chẳng khác nào một ông lão sắp bước sang ngưỡng cửa tử.
Có gì đó… quá sai.
Hơn nữa, ánh sáng trong nhà hát  cũng u tối một cách đáng ngờ, tựa như nơi  đang cố tình tiết kiệm tiền điện .
Diệp Chi Tinh rùng . Ở trong bóng tối thế  quá lâu,  khi đầu óc cũng bắt đầu trở nên kỳ lạ mất.
Cậu  đồng hồ. Đã gần đến giờ vở kịch bắt đầu.
Vốn dĩ  định  ngoài hút một điếu cho tỉnh táo, nhưng bây giờ   mất hứng. Ở một nơi kỳ quái thế ,  cách với Kỷ Hòa quá xa khiến   cảm giác vô cùng bất an.
Diệp Chi Tinh lập tức quyết định  tìm Kỷ Hòa. Hai  cùng   trong khán phòng.
Vé xem kịch  ghi rõ  ghế, nên khán giả cần   đúng vị trí của .
Diệp Chi Tinh  quanh một lượt, bỗng giật  phát hiện   ít gương mặt quen thuộc.
Mắt  trợn tròn, thiếu chút nữa  tin  những gì  thấy.
"Vãi! Đó chẳng  là ông trùm kinh doanh nổi tiếng  cầu ? Ông  cũng  mặt ở đây?"
Cậu   sang phía khác, lập tức hít  một  lạnh.
"Đây… đây chẳng  là nữ minh tinh Hollywood ? Cô  cũng đến ?"
Mỗi một gương mặt  nhận  đều là nhân vật  m.á.u mặt trong các lĩnh vực khác   thế giới.
Không chỉ giàu , mà còn  danh vọng, địa vị quyền lực.
Nhìn   và Kỷ Hòa… Hai  bọn họ  giữa dàn nhân vật tầm cỡ  chẳng khác nào dân tị nạn bò  từ khu ổ chuột.
Diệp Chi Tinh nuốt khan, cảm giác cảnh tượng  mắt càng lúc càng  bình thường.
Mộng Vân Thường
Kỷ Hòa quan sát xung quanh với ánh mắt điềm tĩnh.
Cô cất giọng chậm rãi: "Đối với những kẻ thành công , sống chính là một loại hưởng thụ. Tất nhiên, họ sẽ tìm  cách để theo đuổi sự trường sinh."