Ngày hôm , Diệp Chi Tinh thức dậy với đôi mắt thâm quầng, trông cứ như thể  mất ngủ cả trăm năm . Nhìn bộ dạng  , Kỷ Hòa  khỏi giật .
"Cậu…   ngủ cả đêm ?" Kỷ Hòa cau mày lo lắng.
"Ừ,  ngủ." Diệp Chi Tinh thở dài, giọng uể oải.
Cậu  kể   bộ những gì  xảy   hôm qua cho Kỷ Hòa .
Nghe xong, Kỷ Hòa trầm mặc một lúc lâu  khẽ nhíu mày. Có thật chỉ là trùng hợp ? Trong phòng của cô cũng  gương…
Diệp Chi Tinh thì  còn tâm trạng mà nghĩ nhiều như . Cậu bực bội vò đầu, giọng đầy chán ghét:
Mộng Vân Thường
" thực sự  chịu nổi nữa! Cái nơi quỷ quái gì thế  chứ? Đợi đến khi tìm   trai ,  thề sẽ  bao giờ   đây nữa!!"
Cậu  gào lên đầy bực tức, nhưng ngay  đó, trong lòng bỗng dâng lên một nỗi nhớ da diết—nhớ  thời gian  đây, những ngày tháng miệt mài thu âm, luyện tập từng nốt nhạc…
Đáng tiếc, bây giờ   lúc để  về. Trước khi tìm thấy Diệp Chi Dương, bọn họ vẫn  ở  đây.
Nhà hát kịch Robin Seth  một chính sách khá đặc biệt: bất cứ ai đến xem kịch của bà Tân Quả đều  thể dùng vé  rạp để đổi lấy một bữa ăn trưa miễn phí.
Trưa hôm đó, theo nguyên tắc  để phí cơ hội, Kỷ Hòa và Diệp Chi Tinh quyết định đến nhà hàng dùng bữa.
Tình cờ , cô gái tóc vàng mà họ từng gặp hôm  cũng  mặt. Cô  bê khay thức ăn, lặng lẽ  trong góc.
Diệp Chi Tinh lập tức nhận  đây là một cơ hội !
Không chần chừ,   nhanh chóng bước đến,  xuống ngay bên cạnh cô , thậm chí còn gọi thêm một cốc nước chanh  đẩy về phía đối phương.
Có câu: "Bắt  tay ngắn, cắn  miệng mềm." Cậu  tin  cố gắng thế   mà  moi  chút tin tức hữu ích nào.
"Chị ,  chị  vẻ    đầu đến xem kịch của bà Tân Quả nhỉ?" Cậu  nghiêng đầu, hạ giọng hỏi. "Vậy chị     ai từng nhận  sự bất tử ?"
Diệp Chi Tinh vốn  gương mặt khá điển trai, nếu    là  thể dễ dàng đốn tim hàng trăm cô gái trẻ.
 đáng tiếc,  vẻ như gu thẩm mỹ của cô gái tóc vàng  khác hẳn. Đừng  là tim đập nhanh  mặt đỏ, ngay cả thái độ của cô  cũng lạnh nhạt đến mức khó gần.
"Cậu hỏi chuyện  để  gì?" Cô  thản nhiên liếc  , giọng điệu chẳng  chút cảm xúc nào.
Diệp Chi Tinh đảo mắt, nhanh trí đáp:
"Bởi vì…  cũng    sự bất tử!   xem thử những  từng  chọn  điểm chung gì  thôi mà."
Nghe , cô gái tóc vàng chỉ nhún vai, lắc đầu:
"  ."
Thực , cô  cũng mong    sự bất tử, nếu   chẳng đến nhà hát  hết   đến  khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1115.html.]
 đáng tiếc,  nào cũng thất bại cả.
Diệp Chi Tinh  xong thì thất vọng tràn trề.
Cậu   dốc hết sức  mà vẫn chẳng thu  thông tin gì  ích. Cậu lặng lẽ thở dài, định  lên rời  thì—
" mà..." Cô gái tóc vàng đột nhiên lên tiếng, khiến  khựng .
" nhớ rõ những  từng  chọn để nhận sự bất tử trong các vở kịch."
Chỉ một câu  đơn giản, nhưng đủ để kéo Diệp Chi Tinh  ngoắt  ngay lập tức!
"Ai cơ? Là những ai?" Cậu  sốt sắng hỏi, ánh mắt tràn đầy mong chờ.
Cô gái tóc vàng vẫn giữ nguyên vẻ điềm tĩnh, chậm rãi :
"Mỗi khi vở kịch kết thúc, bà Tân Quả đều thực hiện quá trình lựa chọn và công bố kết quả  mặt   trong rạp.  từng cố tìm quy luật trong đó, nên  đặc biệt để ý những  cuối cùng  chọn."
  một thời gian dài quan sát mà chẳng rút   điều gì, cô   bỏ cuộc.
Nói đến đây, cô  rút điện thoại từ trong túi xách , tìm kiếm một lúc  đưa  vài tấm ảnh.
"  đến đây ba , và đây là ba  từng  chọn để nhận sự 'trường sinh'."
Diệp Chi Tinh nín thở  theo từng  ngón tay cô  lướt  màn hình điện thoại.
Cho đến khi...
Đôi mắt   bỗng trợn tròn, cả  cứng đờ.
Hơi thở trở nên gấp gáp, tim đập mạnh đến mức như  nhảy  khỏi lồng ngực.
Trên màn hình điện thoại, hiện rõ một khuôn mặt mà   thể nào quen thuộc hơn—
"Diệp Chi Dương!"
Không sai!  là  trai !
Kỷ Hòa đoán   chính xác!
Hóa  chỉ cần tìm đến nhà hát kịch Robin Seth, bọn họ sẽ tìm thấy dấu vết của Diệp Chi Dương!
Và quan trọng nhất—
Diệp Chi Dương từng  chọn.
Điều đó  nghĩa là,     tư cách nhận  sự trường sinh!