Mặc dù  nửa năm trôi qua, nhưng khi đối diện với cảnh tượng , Diệp Chi Dương vẫn  thể kìm nén sự run rẩy trong cơ thể, vô thức cảm thấy  nôn . Kỷ Hòa, dù  tâm lý  hơn, nhưng cũng  giấu nổi vẻ nhíu mày, sự khó chịu rõ rệt  khuôn mặt cô.
Giọng của bà Tân Quả vang lên phía  lưng Kỷ Hòa, lạnh lùng nhưng đầy sự khinh miệt: "Mày  còn tìm  đến nơi , đúng là tao  coi thường mày ."
Kỷ Hòa  , ánh mắt lạnh lùng đụng  bà Tân Quả. Tin  là bà   tìm thấy Diệp Chi Tinh. Tin  là lúc , Diệp Chi Tinh đang  bà Tân Quả giữ chặt trong lòng, một con d.a.o sắc kề sát  cổ .
Diệp Chi Tinh  thấy Kỷ Hòa,   khổ, nở nụ  ngượng ngùng đầy bất lực. "Xin  nha, chị đại…"
Trong lòng  thầm nghĩ,  quả thật là  phận của bia đỡ đạn, và chỉ  thể kéo chân  cho nhân vật chính mà thôi.
"Để tao ." Bà Tân Quả lên tiếng, khuôn mặt dữ tợn. "Tao  thể cảm nhận  mày  gọi  đến, bên ngoài nhà hát , bây giờ tất cả đều là  mày gọi đến vây quanh..."
" ." Kỷ Hòa bình tĩnh gật đầu, ánh mắt sắc bén. "Bà cứ chờ  tù ."
Bà Tân Quả hừ lạnh, giọng đầy tự tin: "Ngồi tù? Tao  thể  tù  . Lâu như  , bao nhiêu đám phế vật đến cũng  bắt  tao, bây giờ mày cho rằng mày  thể ? Ai cho mày sự tự tin đó ?"
Bà  tự cho  là  nắm chắc phần thắng. Với con tin là Diệp Chi Tinh trong tay, bà tin chắc Kỷ Hòa sẽ  thể  gì bà.
 Kỷ Hòa  vội  tay. Cô  yên một lúc, mắt  bà Tân Quả như  tìm  điểm yếu trong từng cử động của bà . Đột nhiên, cô lên tiếng, phá tan sự im lặng: "Thực , bà   bà Tân Quả đúng ?"
Câu   khiến ngay cả Diệp Chi Tinh cũng ngây ,  thể tin  những gì   . Cậu  Kỷ Hòa với ánh mắt ngỡ ngàng,  dần dần cảm thấy phấn khích. Cậu chờ đợi, ánh mắt sáng lên,  xem tiếp chuyện gì sẽ xảy . "Chị đại Kỷ, cô  tiếp !" Cậu thầm nghĩ, thích thú  hóng chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1126.html.]
 Kỷ Hòa  im lặng,   thêm lời nào.
Sắc mặt của bà Tân Quả bỗng trở nên tối tăm, như thể  đánh đổ một lớp màu sắc. Dù cố gắng giữ bình tĩnh, bà   thể che giấu sự căng thẳng. Cuối cùng, bà  bật  điên cuồng, âm thanh đầy sự phẫn nộ.
"Mày   sai, tao đúng là   bà Tân Quả." Bà   khùng khục, giọng  trở nên u ám. "Bao nhiêu năm nay, mày là  đầu tiên nhận   phận thật của tao. Mày còn nhớ câu chuyện đó ? Có một  thợ  con rối  thể tạo  những con con rối sống động như thật, nhưng  ai  thể hiểu  nghệ thuật của ông . Thậm chí gia đình ông  cũng chẳng hiểu ông .
Rồi một ngày,  thợ thủ công đó c.h.ế.t trong cô đơn, nhưng oán khí  khi c.h.ế.t  ban cho tác phẩm mà ông  yêu thích nhất một linh hồn, khiến nó sống . Con rối  mang theo các tác phẩm khác của  thợ  khắp nơi, gặp ai cũng hỏi: 'Con rối của   ?'…  , tao chính là con rối   ban cho linh hồn của riêng ."
Diệp Chi Tinh trợn tròn mắt,  thể tin  những gì   : "Vãi! Nặng đô thế!!"
Bà Tân Quả vuốt ve khuôn mặt , nhưng thật ,  vì  là bà  vuốt ve khuôn mặt của chính , đúng hơn là bà  đang vuốt ve khuôn mặt của chủ nhân .
Bà  từ từ vuốt ve khuôn mặt , ánh mắt ngập tràn tình yêu thương. Giọng  của bà  mềm mại, dịu dàng: "Mẹ,   , khi  còn sống,  ai hiểu , ai cũng  rời xa ... Mẹ cô đơn nhưng   bụng như ,   ,  khi  chết, con sẽ để họ đến bầu bạn với ."
Mộng Vân Thường
Bà   nhạt,   tiếp: "Không  ? Ha ha, họ   cũng  . Khi     lời,  con rối thì sẽ mãi mãi  lời..."
"Nghe lời..."
Đó là lời cuối cùng của bà . Lời của một con rối  bao giờ  thể thoát  ngoài dây chuyền khống chế. Những con rối lộng lẫy, mãi mãi   sân khấu, cô đơn  ngừng.
Và bà Tân Quả, với quyền lực trong tay, sẽ  bao giờ  cô đơn nữa.