"Bọn họ… đều c.h.ế.t hết !" Cô nghẹn ngào, giọng run rẩy. "Tất cả là tại ! Chính là đứa xui xẻo nên mới hại c.h.ế.t họ!"
Cô siết chặt điện thoại, ngón tay trắng bệch vì dùng sức.
"Nếu c.h.ế.t , sẽ ai gặp chuyện nữa!"
Nước mắt lăn dài gương mặt cô, nhỏ xuống nền xi măng lạnh lẽo của sân thượng.
Góc máy run nhẹ, bên là dòng xe cộ qua nhỏ bé như đàn kiến.
Khung cảnh khiến tất cả những đang theo dõi livestream thót tim, mồ hôi lạnh túa , chỉ sợ cô sẩy chân mà rơi xuống.
"Nếu thể lựa chọn, thà rằng từng sinh … Như những yêu của chịu đau khổ…"
"Lấy quân cầm đầu: Bạn ơi, chuyện gì thì xuống đây , chỗ đó nguy hiểm quá!"
"Queer: Cái gì mà xui xẻo chứ? Đó chỉ là mê tín thôi!"
"Có mệnh Thiên Sát Cô Tinh đấy? mệnh sẽ mang bất hạnh cho những xung quanh."
"Hại c.h.ế.t trong nhà thì thôi, đừng liên lụy đến khác."
Những dòng bình luận vô tâm như lưỡi d.a.o sắc bén, cứa lòng Trần Nguyệt.
Quả nhiên… cô vẫn nên c.h.ế.t .
Cô bật camera , đặt điện thoại xuống, mắt hướng về phía xa xăm.
Một lát , cô chậm rãi lên lan can.
Trong màn hình, Trần Nguyệt khoác một chiếc áo trắng, gió thổi vạt áo bay phần phật.
Ánh mắt cô lạnh lẽo, trống rỗng.
Cô cúi đầu hình ảnh phản chiếu của màn hình, khóe miệng khẽ nhếch lên một nụ nhạt.
Mộng Vân Thường
Thế giới … chẳng còn gì đáng để lưu luyến nữa.
Cô nhấc chân, từng bước mép ngoài.
"Vân Trần Khanh Vinh: Không ! Streamer mau ngăn cô !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/115.html.]
"Trọc Nhị: báo cảnh sát ! nhận tòa nhà , nó ở thành phố S!"
"Khỉ con đáng yêu: Trời ạ, dám nữa!"
Chỉ còn nửa bước nữa, cô sẽ rời khỏi sân thượng.
lúc , giọng trầm của Kỷ Hòa vang lên.
"Bà cô sẽ nghĩ gì nếu cô ?"
Cả Trần Nguyệt chấn động.
Cô sững , môi run rẩy: "Bà nội…"
Bà nội cô qua đời.
Cô xuống để gặp bà.
Kỷ Hòa vẫn bình tĩnh, giọng nhẹ nhàng nhưng đầy sức nặng.
"Mạng của cô… là do bà cô bảo vệ. Nếu cô cứ thế nhảy xuống, chỉ phụ tấm lòng của bà mà còn lãng phí một mạng sống mà bà đánh đổi để bảo vệ cô."
Trần Nguyệt sững .
Ngón tay run rẩy cầm điện thoại.
Cô thẳng màn hình, đôi mắt ngấn nước.
"Lời … ý gì?"
"Mệnh của cô vô cùng đặc biệt. Ngũ hành khuyết thiếu, Thiên Sát Cô Tinh. Những ở bên cạnh cô sẽ ngừng gặp vận rủi. điều quan trọng hơn…"
Nghe đến đây, đôi mắt Trần Nguyệt càng trở nên tuyệt vọng.
"Quan trọng hơn cái gì?"
Bình luận bùng nổ.
"Kỷ Hòa, cô còn là con ? Không an ủi thì thôi, còn mấy lời !"
"Nhân phẩm kém thật sự! Đang định đẩy xuống vực sâu ?"
"Kỷ Hòa, nếu cô gái nhảy lầu, thì cô chính là kẻ gián tiếp g.i.ế.c !"