Cả hội trường bỗng chốc rơi sự kinh ngạc.
Ban tổ chức lễ hội âm nhạc chu đáo đến ?
Họ thật sự phát ô cho khán giả ư? Đây lẽ là đầu tiên trong lịch sử một lễ hội âm nhạc chủ động chuẩn ô cho tham gia!
Có thắc mắc, liền kéo một nhân viên hỏi: "Ô là do ban tổ chức phát ?"
Nhân viên lắc đầu, đáp bằng một câu trả lời khiến sửng sốt: "Không, là do Kỷ Hòa phát."
"…Là ai phát?" Người nọ tưởng nhầm, hỏi nữa.
Nhân viên nhẫn nại lặp : "Là Kỷ Hòa."
Ba chữ vang lên rõ ràng, khiến xung quanh đều sững sờ.
"Thật sự là Kỷ Hòa tự bỏ tiền mua ô cho chúng ?"
Tin tức nhanh chóng lan truyền từ sang khác, chẳng mấy chốc khiến cả hội trường xôn xao.
Trên mạng xã hội, fan hâm mộ và cả những qua đường cũng khỏi xúc động:
[Thật sự mất, ngôi nào tự bỏ tiền túi mua ô phát cho fan ? là qua đường cũng hút fan đây!]
[Như , Kỷ Hòa đuổi khỏi nhà họ Kỷ, còn nguồn thu nhập, chỉ thể dựa xem bói để kiếm tiền. Vậy mà cô vẫn sẵn sàng bỏ tiền mua ô cho fan… tuyên bố từ giờ chính thức là fan của Kỷ Hòa! Ai bôi đen cô thì bước qua xác !]
[Ôi trời ơi, thật sự chọn nhầm ! Đây chính là tình yêu đôi bên ? mất…]
Tuy rằng Tiểu Nguyên cố gắng sắp xếp nhân viên phát ô, nhưng lượng khán giả quá đông, nhân viên hạn, khiến tốc độ phát ô vẫn còn khá chậm.
Lúc , từ ban công khách sạn xuống, Kỷ Hòa thấy cảnh tượng hỗn loạn ở hiện trường.
Cô vỗ vai Diệp Chi Tinh, : "Đi thôi."
Mộng Vân Thường
Diệp Chi Tinh chớp mắt ngạc nhiên: "Ơ, ?"
"Dù bây giờ chúng cũng rảnh, phát ô giúp ."
Diệp Chi Tinh ngoan ngoãn gật đầu: "Ồ ồ, …"
Cậu nghĩ nhiều, chỉ cần Kỷ Hòa bảo gì, nhất định sẽ theo.
Thế là, sự dẫn dắt của Kỷ Hòa, hai mặc áo mưa, mỗi ôm một thùng ô, bắt đầu phát cho khán giả.
Kỷ Hòa bình tĩnh phân công: "Cậu phụ trách khu C, khu A."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1158.html.]
"Được!" Diệp Chi Tinh hề do dự, vui vẻ nhận nhiệm vụ.
Lúc , Kỷ Hòa bộ trang phục biểu diễn lộng lẫy khi nãy, chỉ mặc một chiếc váy trắng đơn giản. Trong đám đông đông đúc, cô hề nổi bật, thậm chí chẳng ai để ý đến sự xuất hiện của cô.
Cô ôm một thùng ô lớn, len lỏi giữa khu A, thấy ai đồ che mưa thì chủ động đưa cho họ.
"Cảm ơn, cảm ơn nhiều lắm!"
Một cô gái gần như phát điên vì trời mưa, thấy chiếc ô liền sáng mắt lên, cảm giác như cứu vớt.
Cô vui mừng : "Thay cảm ơn chị gái nhà cô nhé, thật sự… chiếc ô đến đúng lúc quá!"
Kỷ Hòa mỉm đáp: "Được thôi."
Chỉ một câu trả lời đơn giản, nhưng cô gái bỗng cảm thấy giọng của mặt mà quen thuộc đến lạ.
Cô tò mò ngẩng đầu lên kỹ, bất ngờ hét lớn: "Kỷ Hòa! Cô là Kỷ Hòa!!"
Giọng cô quá lớn, vì quá kích động mà còn run rẩy.
Lời ngay lập tức thu hút sự chú ý của những xung quanh.
"Kỷ Hòa?"
"Kỷ Hòa ở ?"
"Không cô rời sân khấu ?"
Cô gái hít một thật sâu, đó hét lên nữa: "Mọi ơi, Kỷ Hòa đang ở đây! Cô đang tự tay phát ô cho chúng !!"
Một giây… hai giây…
Cả đám đông lập tức sững sờ.
Kỷ Hòa mua ô cho khán giả là một chuyện quá sức ngạc nhiên. Bây giờ cô còn tự phát ô nữa ?
Thật sự quá gần gũi!
Chưa từng thấy ngôi nào !
Ngay lập tức, cả khu A rúng động.
Mọi màng đến việc lấy ô nữa, mà là tận mắt thấy Kỷ Hòa!
Đám đông lập tức chen lấn, xô đẩy tiến về phía cô.
Nhìn thấy tình hình vẻ rối loạn, Kỷ Hòa lập tức lên tiếng lớn: "Mọi đừng vội, cứ từ từ, ai cũng sẽ ô!"