Kiều Lê im, từng lời của Kỷ Hòa vẫn còn văng vẳng trong đầu cô. Có hai khả năng: hoặc là con ma nữ mù bẩm sinh, hoặc là khác hại đến mức mù lòa. dù thế nào nữa, cô cũng mất đôi mắt mãi mãi.
Vừa đến đây, trong đầu Kiều Lê lập tức hiện lên hình ảnh ma nữ mà cô từng gặp ở bãi đỗ xe—đôi mắt trống rỗng, tối đen như vực sâu đáy, giống như ai đó dùng móng tay tàn nhẫn móc .
Kỷ Hòa nhẹ nhàng đưa tay lên, đầu ngón tay lóe lên một luồng sáng màu vàng rực rỡ. Trong tình huống bất kỳ sự trợ lực nào từ bên ngoài, cô vẫn thể vẽ nên một bức phù văn bằng linh lực ngay giữa trung.
Nếu là lúc đến thế giới , chắc chắn cô điều đó. bao nhiêu xem bói giúp , tích lũy công đức, tu vi của cô dần khôi phục. Ở kiếp , những đạt đến cảnh giới cao thâm thậm chí chỉ cần suy nghĩ là thể thi triển thần thông.
Mộng Vân Thường
Không khí trong phòng đột nhiên trầm xuống, nhiệt độ hạ thấp hơn mười độ.
Một luồng khí âm u quét qua, Kiều Lê trợn mắt con ma nữ một nữa hiện mặt. Không hề sai, cô thực sự mù.
Con ma nữ lơ lửng giữa trung, thẫn thờ bay qua bay một lúc lâu, như cảm nhận điều gì đó, đột nhiên xoay lao thẳng về phía Kiều Lê.
Giọng của cô trầm xuống, sắc lạnh đến mức khiến sởn gai ốc.
“Hay thật nhỉ… Còn nhờ đạo sĩ đối phó nữa cơ đấy.”
Từng chữ từng chữ cất lên như nhấn chìm cả căn phòng bóng tối.
“Cô tưởng rằng thì sẽ thể g.i.ế.c cô ? Ân Vân, một con đàn bà đê tiện như cô, đừng mong thoát khỏi tay ! thà ôm cô c.h.ế.t cùng!”
Vừa dứt lời, ma nữ lập tức lao đến. Mười ngón tay sắc bén như móng vuốt, nhắm thẳng tim Kiều Lê.
Cô sững , thở nghẹn . Cảm giác c.h.ế.t chóc ập đến như lưỡi d.a.o kề sát cổ.
đúng lúc đó, một luồng sáng vàng chói mắt vụt qua, đánh bật ma nữ văng xa.
Giọng lạnh lùng của Kỷ Hòa vang lên, uy nghiêm như chuông lớn giữa đêm sâu:
“Bình tĩnh ! Đừng để khác lợi dụng mà hề ! Cô cô tìm.”
Ma nữ sững .
“Cái gì?” Giọng cô run rẩy, tràn đầy nghi hoặc. Cô nghiêng đầu, hốc mắt trống rỗng hướng về phía Kỷ Hòa.
Kỷ Hòa chậm rãi tiếp:
“Cô chỉ là con d.a.o trong tay kẻ khác mà thôi. Kẻ cô g.i.ế.c phong ấn m.á.u của chiếc vòng đưa nó cho Kiều Lê. Cô thể thấy, chỉ thể cảm nhận qua thở, nên nhầm lẫn.”
Ma nữ bất động, run lên.
Vài giây , một tràng thê lương bật .
“Ha ha ha ha… Ân Vân c.h.ế.t tiệt! Lúc còn sống cô xoay mòng mòng, ngờ c.h.ế.t vẫn cô thao túng trong lòng bàn tay! là độc ác!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1173.html.]
Tiếng của cô vang vọng khắp căn phòng, đan xen giữa oán hận và đau đớn.
Kiều Lê giật , lẩm bẩm lặp cái tên thấy:
“Ân Vân?”
Cô sang Kỷ Hòa, hoang mang hỏi:
“Kỷ Hòa, cô nhầm ? quen ai tên Ân Vân cả. Sao tự nhiên cô g.i.ế.c ?”
Kỷ Hòa cô, ánh mắt sâu thẳm như thấu chuyện.
“ là cô Ân Vân, nhưng một chắc chắn cô . Trần Tâm Tâm.”
Trần Tâm Tâm?!
Một cái tên quen thuộc xa lạ vang lên khiến Kiều Lê chấn động.
Là con gái ruột của Trần Chinh!
Cô lập tức nhớ . Trước đây, Trần Chinh nhận cô, nhưng cô thẳng thừng từ chối. Từ lúc rời khỏi nhà họ Trần, cô còn liên quan gì đến họ nữa. Vậy tại Trần Tâm Tâm hại cô?
Kỷ Hòa bình thản :
“Chuyện chỉ thể hỏi cô . chỉ thể mệnh cách của Trần Tâm Tâm và Ân Vân liên quan đến , nhưng lý do thực sự thì chỉ cô .”
Cô ngừng một chút tiếp:
“ chuyện khó đoán.”
“Trần Tâm Tâm loại bỏ cô. Còn Ân Vân thì đang con ma nữ theo đuổi để báo thù. Hai họ hợp tác với , lợi dụng oán hận của con ma nữ để đưa cô chỗ chết.”
Sắc mặt Kiều Lê tái nhợt.
“Ý cô là… họ cố tình đưa cái vòng cho ?”
“ .” Kỷ Hòa gật đầu. “Cô hề thù oán với con ma . chiếc vòng chứa m.á.u của Ân Vân, khiến cô tưởng cô chính là kẻ thù.”
Một kế hoạch hảo.
Nếu thành công, Trần Tâm Tâm thể trừ khử Kiều Lê mà cần động tay. Còn Ân Vân cũng giải quyết con ma luôn bám theo .
Một mũi tên trúng hai con nhạn.
Từng bước đều tính toán vô cùng kỹ lưỡng.
Chỉ tiếc rằng… họ gặp Kỷ Hòa.