Bố Tống nghiến răng:
"Không liên quan đến mày? Mày cũng là con trai nhà họ Tống! Được thôi, tao  xem thử nếu như Bạch tiên  hủy, một  mày   giữ  !"
Tống Duệ nhếch môi, đưa tay lên, một tia sáng vàng nhạt lóe lên  đầu ngón tay  .
Bố Tống trừng mắt.
Không ai hiểu rõ thứ đó hơn ông .
Đó chính là sức mạnh của Bạch tiên!
  thể nào…
"Bạch tiên   cắn trả, chẳng  nó nên trở về cây thông  ?"
Mộng Vân Thường
Tại  Tống Duệ vẫn  thể triệu hồi nó?
Tống Duệ nhẹ giọng giải thích: " . Bạch tiên   về trong  cây thông , nên con  nhân lúc nó suy yếu, phong ấn nó lên chính cơ thể . Con còn nhờ một vị đại sư huyền học  tu vi cao ký kết khế ước giữa con và nó. Từ nay về , chỉ  con mới  thể sử dụng sức mạnh của Bạch tiên. Dù   nó  khôi phục thực lực, cũng  thể chống  khế ước, nếu  sẽ  chịu cảnh hồn phi phách tán."
Bố Tống kinh hãi, mất một lúc mới kịp phản ứng. Rõ ràng là con trai ông  độc chiếm Bạch tiên! Ông giận dữ quát lên: "Thằng khốn kiếp! Sao mày dám  chuyện ?"
Tống Duệ bình thản đáp: "Bạch tiên  trong tay bố một ngày, thì con  sống phụ thuộc  bố một ngày. Khi  con cầu xin bố cứu La Đình, tại  bố    tay?"
Nghe , mặt bố Tống đỏ bừng vì tức giận. Ông  gằn giọng: "Chỉ vì một con đàn bà mà mày phản bội bố mày đến mức  ? Mày thực sự nghĩ rằng loại   từ thủ đoạn như nó yêu mày ? Nếu   vì tiền của mày, nó  thèm  mày ? Loại đàn bà đó, ai mà nó chẳng tỏ  dịu dàng như ! Mày đúng là u mê quá !"
Tống Duệ nhếch môi  lạnh: "Không còn cách nào khác, con chính là u mê như thế đấy.  dù bố  hối hận bây giờ, cũng  muộn ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1194.html.]
Anh  bước tới gần,  xuống bố  với ánh mắt lạnh băng, tựa như một con quỷ đang ẩn hiện trong bóng tối.
 sự thật là, tất cả những gì     chỉ vì La Đình.
Từ nhỏ đến lớn, bố Tống luôn   cao,  kiểm soát  thứ trong tay, còn Tống Duệ thì  bao giờ chịu khuất phục. Anh   chán ghét việc  kìm hãm từ lâu. Anh   nắm giữ sức mạnh ,  để bất kỳ ai áp chế .
Dù  rằng chỉ cần chờ đợi, đến khi bố qua đời, Bạch tiên sớm muộn gì cũng thuộc về  , nhưng Tống Duệ   kiên nhẫn chờ đợi. Anh   tự tay giành lấy ngay lúc .
Nhìn bộ dạng con trai, trong lòng bố Tống dâng lên một nỗi hối hận khó tả.
Ông  quá nuông chiều Tống Duệ, mặc kệ nó lớn lên thành một kẻ ngang ngược,  coi ai  gì. Giờ đây, khi cánh nó  cứng cáp, nó   ngược cắn trả ông,   loại chuyện phản nghịch .
Nếu như là Tống Chiêu Đệ...
Tống Chiêu Đệ thông minh, lý trí, chắc chắn sẽ  vì một  ngoài mà  loạn gia đình đang yên . Phải chăng quyết định ban đầu của ông  sai lầm?
Lần đầu tiên trong đời, bố Tống cảm thấy hối hận.  hối hận thì ? Tất cả  quá muộn.
Tống Duệ tiến thêm một bước,  ngay  mặt ông, giọng điềm nhiên: "Bố , giờ bố   hết  chuyện ,  xin bố chịu thiệt thòi một chút."
Vừa ,    giơ tay lên, giữa ngón tay lấp ló những cây ngân châm sắc lạnh.
Nhận  ý đồ của con trai, bố Tống kinh hoàng, vội quát lớn: "Không! Không, Tống Duệ, mày dám..."
Chưa kịp  hết câu, những cây ngân châm mang theo năng lượng của Bạch tiên  cắm  huyệt vị  cơ thể ông.
Tiếng  của bố Tống yếu dần, cho đến khi   im bặt. Cơ thể ông đổ rầm xuống nền nhà, đôi mắt nhắm chặt.