Triệu Ngọc tiếp tục , giọng điềm tĩnh nhưng ẩn chứa sự chua xót:
“Để trấn áp những dân phát điên , thôn Nha Thần trả một cái giá vô cùng đắt. Tuy cuối cùng bệnh dịch cũng loại bỏ, nhưng nhiều chết. Trưởng thôn khi đau đớn rơi nước mắt, luôn miệng rằng đó là hậu quả của việc cử hành nghi thức tế lễ, là sự trừng phạt vì bất kính với Thần Quạ.”
Triệu Ngọc khẽ nhạt, ánh mắt cô ẩn chứa sự mỉa mai.
“Kể từ đó, những sống sót trận dịch đều coi Thần Quạ là đấng tối cao, dám lơ là dù chỉ một chút. Họ sợ hãi, họ tin rằng nếu tiếp tục tế lễ, cơn ác mộng năm xưa sẽ lặp , và ai thể gánh nổi hậu quả nữa.”
Kỷ Hòa trầm ngâm.
Thì đây chính là nguồn gốc của nghi thức tế lễ ở thôn Nha Thần.
Chợt, cô nhớ đến những lời Bạch Hà từng .
“Từ khi mới sinh , mỗi chúng đều dặn dò kỹ lưỡng rằng: cứ nửa năm tiến hành nghi thức tế lễ Thần Quạ một . Nếu , ngài Thần Quạ sẽ nổi giận, giáng tai họa xuống…”
Bây giờ xem , cái gọi là "tai họa" chính là trận dịch bệnh khủng khiếp .
Triệu Ngọc nhún vai, nhạt:
“ thế nào thì cũng tin mấy thứ mê tín đó. cảm thấy chắc chắn kẻ thao túng chuyện, giả thần giả quỷ để dọa .”
Ánh mắt cô trở nên lạnh lẽo, chứa đầy căm hận.
“Lần , em gái g.i.ế.c để trống Chị Hai hiến tế. cam tâm! Dựa mà nó chết? Dựa mà nó trở thành vật hiến tế?”
Giọng cô run lên, nhưng ánh mắt kiên định.
“ nhất định tìm kẻ tất cả chuyện . báo thù cho em gái !”
Kỷ Hòa im lặng cô , suy tư một lúc khẽ gật đầu.
Chẳng trách khi nghi thức tế lễ diễn , Triệu Ngọc chằm chằm mấy chiếc trống với vẻ mặt đau thương như .
Thì , em gái của cô —Triệu Tương—chính là biến thành vật liệu để trống Chị Hai.
Sự phẫn nộ của chị khi mất khiến cô quyết tâm báo thù.
Chính cơn khát khao báo thù giúp cô giữ lý trí giữa một thôn làng mê , trở thành duy nhất cuốn theo vòng xoáy tăm tối của tín ngưỡng mù quáng.
Đột nhiên, trong đầu Kỷ Hòa vang lên giai điệu của bài hát "Trống Chị Hai."
“Chị của từ nhỏ ,
Rời khỏi nhà từ khi nhớ,
Kể từ đó, mỗi ngày đều nghĩ về chị,
Luôn nhớ đến lời hứa của chị…
Đột nhiên, hiểu chị …”
Cô khẽ nhíu mày.
Chẳng đây chỉ là câu chuyện kể ?
Kỷ Hòa dời ánh mắt, chăm chú Triệu Ngọc, trong lòng dâng lên một suy nghĩ.
Rồi cô đột nhiên cất giọng:
“Thật … lời cô cũng là sự thật, đúng ?”
Triệu Ngọc sững sờ.
Trong thoáng chốc, ánh mắt cô vụt lạnh, giọng cũng trở nên sắc bén:
“ hiểu cô đang cái gì.”
Kỷ Hòa mỉm nhàn nhạt.
“Có lẽ… nên gọi cô bằng tên thật của .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1263.html.]
Cô ngừng một chút, chậm rãi :
“Cô Triệu Ngọc. Cô là… Triệu Tương.”
Lời dứt, cả Triệu Tương cứng đờ.
Cô run lên, sắc mặt trở nên trắng bệch.
Chưa ai từng thấu phận thật của cô , mà bây giờ…
Gương mặt lạnh lùng kiên cường bấy lâu nay của cô đột ngột sụp đổ.
Nước mắt lặng lẽ rơi xuống.
“… Sao cô thể ?” Giọng cô nghẹn ngào. “Từ đến giờ ai phát hiện cả…”
Cô thừa nhận.
Triệu Tương…
Đã bao lâu … ai gọi cô bằng cái tên nữa?
Kỷ Hòa bình thản :
“Vì tướng mạo của cô, thấy cô từng sinh con. tại nghi thức tế lễ, cô bé tên Điền Điền luôn miệng gọi cô là .”
Cô ngừng một chút, tiếp tục:
“Ở thôn Nha Thần, con gái xem trọng hơn con trai. Vì , nếu ai sinh con gái, tuyệt đối sẽ cho khác nuôi. Điền Điền con gái của cô…”
“Vậy thì chỉ còn một khả năng—"
Triệu Ngọc và Triệu Tương là chị em song sinh.
Gương mặt giống hệt , giọng cũng chẳng khác biệt là bao.
Triệu Tương cố tình giả chị gái của , đến mức chính Điền Điền cũng nhận rằng mặt là ruột.
Triệu Tương khổ:
“… Cô đúng. Rốt cuộc thì cô là ai?”
Cô che giấu phận của bấy lâu nay, mà chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, cô gái thấu tất cả.
Sự thật là…
Triệu Ngọc và Triệu Tương là hai chị em sinh đôi.
Người chị—Triệu Ngọc—là trầm lặng, ít .
Người em—Triệu Tương—hoạt bát, nghịch ngợm.
Triệu Ngọc một đứa con gái tên là Điền Điền.
cô từng kết hôn.
Điền Điền là kết quả của một đêm kinh hoàng khi Triệu Ngọc một gã say rượu nhục.
Đối với cô , đây là một bi kịch, nhưng đồng thời cũng là một may mắn—
Mộng Vân Thường
Bởi vì con nghĩa là cô sẽ chọn vật hiến tế.
cơn ác mộng kết thúc.
Bởi vì đứa bé cô sinh … là con gái.
Ở thôn Nha Thần, phận của những bé gái định sẵn từ khi chào đời.
Chúng lớn lên, và một ngày nào đó—
Sẽ trở thành vật hiến tế.