"Vị đại sư ."
Triệu Tương vô thức đổi cách xưng hô với Kỷ Hòa, thái độ cũng  đổi  ,  còn vẻ hoài nghi ban đầu.
"Theo cô quan sát, bước tiếp theo chúng  nên  thế nào?"
Kỷ Hòa thoáng trầm ngâm, khóe môi  nhếch lên thành một nụ  đầy ẩn ý.
"Đương nhiên là  khiến kẻ   bức màn  tự lộ mặt …"
Cô ghé sát tai Triệu Tương, thì thầm vài câu.
Nghe xong, sắc mặt Triệu Tương lập tức  đổi, đôi mắt mở to đầy kinh ngạc.
"Cách …  lẽ sẽ !"
Hôm , tại nhà Bạch Hà.
Lạc Nhiễm Nhiễm  thu lu một góc, gương mặt lộ rõ vẻ căng thẳng. Quầng thâm  mắt cô in hằn dấu vết của một đêm mất ngủ.
" lo quá… Chị Kỷ Hòa  giỏi, nhưng lỡ như kẻ   chuyện  còn mạnh hơn chị  thì ?"
Cô càng nghĩ càng bất an, giọng  cũng run rẩy:
"Nếu …   chị  cũng sẽ trở thành—"
"Không ."
Thường Gia Ngôn  cạnh cắt ngang lời cô bằng một giọng chắc nịch.
"Yên tâm , tên đó chắc chắn  giỏi bằng đại sư Kỷ Hòa. Hơn nữa, cứ cho là  thực sự mạnh hơn , thì chuyện cô lo lắng cũng  thể xảy ."
Lạc Nhiễm Nhiễm nhíu mày.
"Là ?"
Thường Gia Ngôn liếc  cô, ánh mắt như kiểu " cô ngốc thế ".
Cuối cùng  cũng hiểu tại  một cô gái như Lạc Nhiễm Nhiễm   lừa đến một nơi hẻo lánh thế  để du lịch.
"Trống Chị Hai  dùng trong lễ tế Thần Quạ, mà lễ tế  nửa năm mới tổ chức một . Hôm  lễ tế  kết thúc,    thể nhanh như    lễ tiếp theo ?"
Lạc Nhiễm Nhiễm sững ,  thở phào nhẹ nhõm.
"…Cũng đúng nhỉ."
Bọn họ  ba  đến đây, nhưng nếu  về nguy hiểm, thì chỉ  một  Kỷ Hòa cần lo lắng.
Cô và Thường Gia Ngôn thì khác.
Cô từng yêu đương , còn Thường Gia Ngôn là đàn ông.
Dù thế nào  nữa, hai  họ cũng sẽ  gặp chuyện…
Chỉ cần chờ bên ngoài, đợi khi cần thì tiếp ứng cho Kỷ Hòa là .
Nghĩ đến đây, cô  kịp thả lỏng tinh thần thì—
"Phịch!"
Một tiếng động nặng nề vang lên.
Lạc Nhiễm Nhiễm giật b.ắ.n ,  đầu .
Thường Gia Ngôn…  bật ngã ngửa  sàn!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1266.html.]
"Này,   ?!"
Cô hoảng hốt lao tới định đỡ  dậy.
 khoảnh khắc bàn tay cô sắp chạm  cánh tay —
Mộng Vân Thường
Thường Gia Ngôn đột nhiên bật dậy như một cái lò xo!
Anh  ngoắt đầu  cô.
Ánh mắt đen láy thường ngày…  chuyển thành màu đỏ như máu.
Hai hàm răng nghiến chặt, phát  tiếng ken két đáng sợ.
Lạc Nhiễm Nhiễm rùng .
Cô  thẳng  đôi mắt đỏ rực , bỗng  cảm giác giống như…
Giống như một con sói đang  thấy miếng mồi béo bở!
"Thường Gia Ngôn?" Cô nuốt nước bọt, lùi về  một bước. "Anh…    thế? Đừng  dọa  như !"
 lời cô còn   dứt, Thường Gia Ngôn  lao về phía cô như một con thú hoang!
"Trời ơi!"
Lạc Nhiễm Nhiễm hét lên, cuống cuồng chạy trốn.
Mới giây , cô còn tin chắc  sẽ  xảy  chuyện gì!
Giây , cô  chính cái suy nghĩ  phản bội!
Cô  la hét  chạy vòng quanh phòng, giọng khản đặc:
"Cứu! Cứu  với!"
Tiếng hét thất thanh của cô nhanh chóng thu hút sự chú ý của  nhà họ Bạch.
Bạch Hà dẫn đầu, chạy tới với vẻ mặt đầy hoảng hốt.
"Làm  ?!"
Lạc Nhiễm Nhiễm run rẩy trốn  phía  một  đàn ông cao lớn, run rẩy chỉ tay về phía Thường Gia Ngôn:
"Anh …   đột nhiên phát điên!    tại  nữa! Mới   bọn  còn đang yên   ăn cơm cơ mà!"
Tất cả ánh mắt đổ dồn  Thường Gia Ngôn.
Anh  còn là chính  nữa.
Đôi mắt đỏ như máu, trong con ngươi lóe lên ánh sáng kỳ dị, nguy hiểm.
Anh   một lời nào.
Chỉ phát  tiếng nghiến răng ken két, như một con thú đang mất  lý trí.
Rồi,   lao thẳng về phía  nhà họ Bạch!
Bọn họ kinh hoàng,   hét lên,   lùi .
Chỉ  mấy  đàn ông cao lớn là lấy hết can đảm lao tới, gắng sức khống chế Thường Gia Ngôn.
 sức mạnh của  lúc  quá lớn!
Mất một lúc lâu vật lộn, mấy  đàn ông mới miễn cưỡng ghìm chặt   xuống, cùng  lôi  về  trong phòng.