Kỷ Hòa bình thản đối diện với  bộ dân làng, giọng  của cô vang lên rõ ràng giữa bầu  khí căng thẳng:
"Nếu   ,    thể khiến tất cả các  tập trung ở đây? Cái gọi là lời nguyền thực   từng tồn tại. Hơn nữa,  dám chắc rằng, ngay cả lời nguyền từ tám mươi năm  cũng chỉ là trò lừa bịp. Trong tượng Thần Quạ  ẩn giấu cổ cái, còn những con quạ ngoài   gieo cổ con. Cổ cái điều khiển cổ con, và nhờ thế mà kẻ    thể thao túng đàn quạ, tạo  lời nguyền giả dối."
Dân làng bàn tán xôn xao, nhưng giữa những âm thanh đó, một giọng  cất lên, đầy hoài nghi.
Bố Bạch nhíu mày, giọng đầy thách thức: "Nói nhiều như , nhưng cô  bằng chứng ? Làm  cô  thể chứng minh Thần Quạ  thực sự tồn tại? Nếu chúng  tự ý dừng lễ tế, nhỡ  ngài  nổi giận thì ?"
Những  khác cũng phụ họa:
" thế! Nếu lời nguyền thực sự  thật, chúng  c.h.ế.t hết thì ai chịu trách nhiệm?"
"Không  chứng cứ thì  suy đoán chỉ là vô trách nhiệm!"
Kỷ Hòa  lạnh, ánh mắt quét qua từng gương mặt đầy lo lắng  mặt .
"Ai     bằng chứng?" Cô chậm rãi , "Các  thực sự nghĩ rằng, nhiều năm qua, lễ tế Thần Quạ  từng  phá hỏng ? Các   vi phạm 'quy tắc' từ lâu !"
Câu  của cô khiến cả đám đông lặng ngắt.
"Cô con gái nhà họ Triệu,   đưa   vật tế, thực    Triệu Tương đủ điều kiện, mà là Triệu Ngọc –   đủ điều kiện!"
Lập tức, cả thôn như vỡ òa.
"Không thể nào!"
"Sao   chuyện đó ?"
Mọi ánh mắt đổ dồn về phía Triệu Tương. Dưới áp lực của vô  ánh , cô gái trẻ chậm rãi gật đầu.
" ..." Cô nhẹ nhàng thừa nhận, "Người  đưa  hiến tế   , mà là chị gái , Triệu Ngọc. Chỉ là hai chị em  giống hệt , nên các   nhận  sự tráo đổi ."
Một làn sóng chấn động quét qua đám đông.
Kỷ Hòa tiếp tục: "Nếu đúng như các  tin tưởng, Thần Quạ sẽ giáng lời nguyền khi lễ tế   chỉnh,  tại  tám mươi năm qua   chuyện gì xảy ? Lời nguyền ? Hay là nó  từng tồn tại ngay từ đầu? Kẻ   chỉ lợi dụng nghi thức  để hút tinh khí của những cô gái trẻ, các điều kiện khác chẳng hề quan trọng!"
Bố Bạch run rẩy  Triệu Tương, gằn giọng: "Cô... cô dám tráo đổi vật tế! Nếu Thần Quạ thực sự nổi giận, cô chính là kẻ hại c.h.ế.t cả thôn Nha Thần!"
 Triệu Tương  hề nao núng. Ánh mắt cô đầy kiên định: "Thủ phạm? Không! Chính các  mới là những kẻ mù quáng! Các   từng nghĩ rằng,  bao nhiêu cô gái   c.h.ế.t oan uổng vì cái gọi là hiến tế  ? Đến lúc tỉnh ngộ !"
"Rốt cuộc ai là kẻ giả thần giả quỷ thao túng thôn Nha Thần ?"
Cô  đầu, ánh mắt dừng  ở con cổ cái   thiêu rụi. Giọng  cô trầm xuống:
"Theo lý thuyết, chỉ cần tìm   sở hữu cổ cái, thì kẻ   sẽ lộ diện.   ngờ kẻ đó  giấu cổ cái  trong tượng Thần Quạ..."
Dân làng trở nên cảnh giác. Ai cũng  thể tiếp cận tượng thần. Vậy kẻ chủ mưu là ai?
Kỷ Hòa lắc đầu, chậm rãi :
"Không, kẻ đó nghĩ rằng giấu cổ cái  thì sẽ  ai tìm .  thực tế là..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1272.html.]
Cô quét mắt  xung quanh, giọng  mang theo một sự lạnh lẽo đáng sợ.
"Việc luyện loại cổ   chỉ đơn giản là nhốt hàng trăm con trùng độc   để chúng cắn xé lẫn , mà còn một bước cực kỳ quan trọng— luyện cổ  nhỏ m.á.u của chính   đó.
Chỉ khi đó, cổ trùng và chủ nhân của nó mới   hợp nhất.
Vậy nên..."
Kỷ Hòa  thẳng  đám đông, đôi mắt sắc bén như xuyên thấu tất cả.
"Người nào  mối liên kết m.á.u mủ với cổ cái... thì khi cổ cái chết, kẻ đó cũng sẽ  phản phệ!"
Cô dừng  một nhịp,  chậm rãi  tiếp:
"Bà cũng sắp  chịu nổi nữa  nhỉ? Còn  hiện hình ?"
Không khí trở nên ngột ngạt đến nghẹt thở.
Ánh mắt tất cả dân làng dồn về phía một —
Một bóng dáng quen thuộc...
Cơ thể bà  bắt đầu biến đổi một cách đáng sợ.
Làn da, vốn đầy đặn, bỗng trở nên nhăn nhúm như quả bóng  xì .
Cùng lúc đó, một tiếng thét chói tai vang lên, khiến tất cả   rợn cả da gà.
"Aaaaaaa!"
Dân làng hoảng loạn lùi xa.
Không ai  thể tin nổi.
Mộng Vân Thường
Người đang co rúm  giữa đám đông,   run rẩy trong đau đớn, chính là...
Trưởng thôn— luôn  tôn kính và ngưỡng mộ!
Bà  vẫn tiếp tục gào thét, nhưng giọng  dần trở nên méo mó kỳ dị.
Trên da bà , những vết nứt sâu hoắm bắt đầu lan rộng.
Điều kinh khủng hơn là khuôn mặt bà ...
Ngũ quan của bà  đang tan chảy!
Tựa như một cây nến  nung chảy trong ngọn lửa dữ dội.
Bà  đưa tay che mặt, nhưng tất cả  quá muộn.
Dưới lớp da đang biến dạng đó, từng khuôn mặt khác   lượt hiện —
Gương mặt của những cô gái từng  hiến tế!