Vân Vân vẫn đang đợi tin nhắn hồi đáp.
 đối phương   gửi thêm bất cứ tin nào nữa.
Cô cảm thấy  kỳ lạ, theo bản năng liếc  góc  màn hình điện thoại, ngay lập tức liền hiểu .
Trên màn hình hiển thị rõ dòng chữ: "Không  dịch vụ."
Vân Vân thở dài một .
Cũng  thôi, Fruit Phone mà, chuyện    gì lạ.
Không nghĩ nhiều nữa, cô nhanh chóng nhét điện thoại trở  túi, định tìm quần áo  rời khỏi đây ngay.
 đúng lúc ngẩng đầu lên, Vân Vân bỗng khựng —
Những ma-nơ-canh bằng nhựa … hình như  gần cô hơn lúc ?
Mộng Vân Thường
Cô nhíu mày, cố gắng nhớ  vị trí ban đầu của chúng.  càng , cảm giác bất an trong lòng càng lớn dần.
Không    là ảo giác  , nhưng cô luôn  cảm giác ánh mắt của những ma-nơ-canh  đang dán chặt lên  .
Không đúng, chắc chỉ là do  tự hù dọa chính  thôi!
Vân Vân hít sâu một , trấn tĩnh , nhanh chóng tìm  bộ quần áo  cần, cầm trong tay  chuẩn  rời .
 ngay khi  xoay , cô bỗng dưng khựng  một  nữa.
Một ma-nơ-canh trong đám đó…  trông  vẻ quen mắt thế ?
Ngũ quan của nó, hình như giống với một  nổi tiếng mà thương hiệu của họ từng hợp tác!
Tên là gì nhỉ?...
À, đúng , Bối Sơn Hương!
Nghĩ đến đây, Vân Vân bật  thành tiếng.
"Lúc  mà cũng  thể chạm mặt ư?"
 nghĩ  thì cũng bình thường thôi.
Đến cún còn  thể gặp  nổi tiếng mà!
Cảm thấy thú vị, cô liền lấy điện thoại  định chụp  khuôn mặt ma-nơ-canh .
 ngay khi  lôi điện thoại , cô bỗng phát hiện dây đeo điện thoại của   biến mất!
Rõ ràng lúc đồng nghiệp nhắn tin tới vẫn còn mà?
Chắc là rớt  đó trong kho hàng .
Dù  cũng   ai khác ngoài , cứ chậm rãi tìm  cũng sẽ thấy thôi.
Bóng đèn  trần kho treo  cao, ánh sáng chiếu xuống tạo thành những mảng sáng tối mờ nhạt.
Vân Vân bật đèn pin điện thoại,  cúi lưng, cẩn thận tìm kiếm  mặt đất.
Từng đôi chân ma-nơ-canh phản chiếu ánh sáng lạnh lẽo, chúng trắng bệch nhợt nhạt, tựa như da của một   chết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1281.html.]
Cuối cùng, cô cũng tìm thấy dây đeo điện thoại của .
—
Ngay khoảnh khắc  thấy nó, cô lập tức cứng đờ cả !
Toàn  bắt đầu run rẩy!
Dây đeo điện thoại của cô đang  đè  cái bệ  chân ma-nơ-canh!!
… nhưng mà trong kho hàng  ngoài cô ,  còn ai khác?!
Vậy tại  dây đeo   thể tự chạy đến đó?
Chẳng lẽ…
Cả  Vân Vân lạnh toát.
Cô gần như  thể  thấy tiếng răng  va   cạch cạch.
Chậm rãi, cô ngẩng đầu lên, ánh mắt hướng đến đôi chân của ma-nơ-canh…
Và —
Cô trông thấy gương mặt của nó  trở nên sống động như thật!
Không còn là một khối nhựa vô tri nữa, mà giống như  một linh hồn quỷ dị nào đó trú ngụ bên trong.
Không một tiếng động.
Không một ai lên tiếng.
 chính vì quá yên tĩnh mà khung cảnh   càng trở nên rợn !
Không còn tâm trí  nhặt  dây đeo điện thoại nữa, Vân Vân nắm chặt bộ quần áo trong tay,  đầu chạy như điên!
Trái tim trong lồng n.g.ự.c đập thình thịch, cô sợ đến mức suýt nữa hét lên.
Ma-nơ-canh  di chuyển ?!
Hay là… thật sự  ma?
Không dám nghĩ thêm nữa, Vân Vân lao thẳng  thang máy, ấn liên tục nút đóng cửa.
 kỳ lạ —
Thang máy   bất kỳ phản ứng nào!
Rõ ràng bình thường nó vẫn  nhạy,  mà bây giờ ấn kiểu gì cũng  hoạt động!
Cô càng lúc càng hoảng loạn, điên cuồng nhấn nút, lòng bàn tay rịn đầy mồ hôi.
 lúc , theo bản năng, cô ngẩng đầu  thoáng qua ngoài cửa thang máy—
Và —
Toàn  cô lập tức mất hết sức lực, ngã  bệt xuống sàn…
Bên ngoài thang máy—
Vô  ma-nơ-canh bằng nhựa đang  đó, tất cả đều  đầu  về phía cô!!