Giáo viên : “Đương nhiên chúng  cũng  suy nghĩ về vấn đề , nhưng theo như lời bảo vệ nhớ ,  một hôm, khi phòng tranh  đóng cửa, Bạch San  đến nhờ họ cho mượn chìa khóa để  trong.”
Hạ Hồng  xong liền hỏi: “Một  con bé  đó thôi ?”
“ .” Giáo viên trả lời.
“ như thế cũng   bằng chứng xác thực rằng cô bé   việc đó. Chỉ vì  phòng tranh thôi cũng   nghĩa là cô bé  phá hoại tranh.” Hạ Hồng .
“Không, còn một chi tiết quan trọng nữa,” giáo viên  tiếp, “Sau khi tranh của Từ Từ  hủy, chúng   hỏi kỹ lịch trình của    tối hôm đó. Bạch San   rằng cô bé  bao giờ đến phòng tranh.”
Hạ Hồng nhíu mày, lẩm bẩm: “Con bé  dối.”
“ ,” giáo viên gật đầu. “Dù  thì cô bé cũng chỉ là một đứa trẻ, nên suy nghĩ   chu . Có lẽ cô bé  nghĩ chúng    thể hỏi bảo vệ.”
“Và mặc dù chúng    chứng cứ trực tiếp, nhưng lời  dối   để lộ  một vấn đề  lớn. Nếu như cô bé   chuyện gì trái với lương tâm thì     dối như ?” giáo viên  tiếp.
Hạ Hồng suy nghĩ một chút  gật đầu đồng ý: “ nhỉ. Cô bé còn nhỏ tuổi mà   chuyện như … Đến nỗi  phá hoại buổi triển lãm của con gái  ?”
Giáo viên thở dài : “Trẻ con bây giờ  giống thời chúng  nữa, chúng trưởng thành nhanh lắm. Chuyện mà trong mắt chúng   thể coi là nhỏ thì với Bạch San  là một vấn đề  thể chịu đựng nổi.”
Hạ Hồng  thở dài: “Haiz! Con bé Bạch San  đúng là… Sao nó còn nhỏ mà  gây  chuyện như  cơ chứ…”
Ngay lúc , Kỷ Hòa bất ngờ lên tiếng, cắt ngang câu chuyện: “Không,  phá hoại  tranh đó   là Bạch San.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1326.html.]
Mộng Vân Thường
Mọi  đều  sang Kỷ Hòa với vẻ ngạc nhiên. Nếu   Bạch San thì ai  thể là   chuyện ? Từ Từ, cô bé luôn hiền lành và  bao giờ kết thù với ai ngoài Bạch San, nên họ  nghĩ  thể là cô bé.
Kỷ Hòa mỉm   về phía Từ Từ,  cúi  xuống,  thẳng  mắt cô bé và nhẹ nhàng : “Người phá hoại những bức tranh    là em ?”
Câu  của Kỷ Hòa khiến ánh mắt của Hạ Hồng và giáo viên lập tức co rút , bất ngờ và hoang mang.
Hạ Hồng hét lên: “Không thể nào,  thể như  !”
“Chắc chắn  thể là Từ Từ! Cô bé  dành  bao nhiêu thời gian và tâm huyết cho buổi triển lãm , ai cũng  chuyện đó. Tại  con bé  phá hoại chính những bức tranh mà   dày công vẽ  cơ chứ?” Hạ Hồng  tin  điều   .
Từ Từ   gì, chỉ im lặng  đó, vẻ mặt khó đoán.
Kỷ Hòa  vội vã, cô bước đến chỗ những bức tranh   vẽ nguệch ngoạc   sàn, cầm lấy một cây bút và vẽ vài nét lên mặt giấy  đặt bút xuống.
“Những nét vẽ   vẻ lộn xộn,  theo trật tự gì cả, nhưng nếu  kỹ thì phần  của các nét đều nghiêng sang , còn phần   nghiêng sang trái, và đều vẽ từ  xuống ,” Kỷ Hòa .
Hạ Hồng  kỹ và thắc mắc: “ , nhưng những thứ   thể chứng minh điều gì?”
Kỷ Hòa mỉm  đáp: “Chứng minh rằng  phá hoại các bức tranh  là một  thuận tay trái.”
“Lý do đơn giản là nếu như là  thuận tay , khi vẽ từ  xuống , những nét vẽ sẽ nghiêng về phía bên trái ở phần  và nghiêng về phía bên  ở phần .  ở đây, phần   nghiêng sang bên  và phần  nghiêng sang trái. Điều  chỉ  thể là thói quen của một  thuận tay trái.”
“Có thể  khi  đó phá hủy các bức tranh xong, họ nhận  sự sai sót , nên  cố ý vẽ thêm vài nét theo hướng ngược . Tuy nhiên, những nét vẽ đó  đủ che giấu dấu vết, vì màu vẽ của chúng ngày càng nhạt , chứng tỏ đó là những nét vẽ  thêm   khi  dùng hết màu.”
Kỷ Hòa chỉ tay  những nét vẽ nhạt dần và giải thích: “Đây chính là một thủ thuật để che giấu thời gian vẽ các nét  , nhưng  thể che giấu  sự thật.”