Khi Bào Tinh Tinh trở về nhà, bố  cô đều  mặt ở đó.
Mẹ cô thấy con gái về vội vàng hỏi: "Con  là  phim ở bên ngoài,  lâu lắm mới về mà? Sao hôm nay  về sớm thế?"
Bào Tinh Tinh  miễn cưỡng, : "Con về để tìm một thứ."
Cô ,  duy nhất  thể giấu giấy báo trúng tuyển của cô, ngoài bố  , thì  ai khác.
Nếu quả thật là như , cô cũng    đối mặt với bố   thế nào nữa.
Mộng Vân Thường
Cô   phòng,  quanh nhưng  thể nghĩ  nơi nào  nước. Một  gia đình giàu  thường xây hòn non bộ trong sân, nhưng nhà cô  đến mức đó.
Nhà cô  ba phòng hướng nam, trong đó  một phòng  ban công.
Bào Tinh Tinh   ban công một lúc lâu, ánh mắt cuối cùng dừng   những chậu cây xanh  giá sắt.
Nước,   là chỉ những chậu cây  ?
Những cây   háo nước, mỗi ngày đều cần  tưới. Tưới ít thì sẽ héo, tưới nhiều   úng,  phiền phức. Mẹ cô  thích chúng, thỉnh thoảng  việc   xa còn gọi điện về dặn dò  tưới nước cẩn thận.
Có lẽ đây là nơi duy nhất liên quan đến nước.
Cô cúi xuống, dời những chậu cây sang một bên và tự tay lật những tờ giấy vụn lót  đáy chậu lên.
Những tờ giấy  đều là quảng cáo rẻ tiền, tạp chí nhảm nhí  phát miễn phí ngoài đường,  qua nhiều năm, mép giấy  ngả vàng và  dấu vết  sâu đục.
Mẹ cô  thấy tiếng động, vội vàng lau tay  chạy :
"Con  cái gì ,  về nhà  lục tung  thứ lên? Những chậu cây đang yên đang lành  con  dời chúng   gì?"
Bào Tinh Tinh   gì, chỉ lặng lẽ .
Mẹ cô tiếp tục : "Em trai con gần đây  bạn gái nên tiêu xài nhiều quá, đang thiếu tiền. Con chuyển cho nó thêm chút tiền ."
Bào Tinh Tinh  khựng ,  lạnh lùng đáp: "Ba ngày  con  chuyển cho nó một trăm nghìn tệ."
Mẹ cô  ngừng: "Ôi trời, bạn gái mới của nó sắp sinh nhật, cần nhiều tiền lắm! Con  nhiều tiền mà,   chuyển cho nó thêm một chút?"
Bào Tinh Tinh   gì thêm.
Nhiều năm qua, cô  quá quen với việc em trai luôn đòi tiền. Ngay cả bố  cũng thường xuyên bảo cô giúp đỡ em trai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1339.html.]
Trước đây cô nghĩ giúp thì giúp, nhưng bây giờ…
Cô  việc quan trọng hơn  .
Ánh mắt của Bào Tinh Tinh dừng   một phong bì nhăn nheo,  đó ghi "Đại học Thủy Mộc".
Cô run rẩy cầm lấy phong bì, mở   sững sờ tại chỗ…
Kỷ Hòa   đúng.
Năm đó, cô thật sự  đậu Đại học Thủy Mộc!!
"Đây là cái gì?" Bào Tinh Tinh giận dữ cầm giấy báo trúng tuyển,  sang   cô.
Mẹ cô tránh ánh mắt,  dám đối diện.
Bào Tinh Tinh hét lên: "Đây là cái gì?!"
Mẹ cô im lặng,  dám trả lời.
Bào Tinh Tinh càng tức giận hơn,  lớn: "Vậy  giấy báo trúng tuyển năm đó   gửi đến nhà, đúng ?  các   giấu ."
"Đây là lý do tại ? Các   rõ con   Đại học Thủy Mộc đến mức nào, đó là ước mơ cả đời của con. Dựa  cái gì mà các  tự ý quyết định  con?"
Cô cảm thấy như   sét đánh,   run rẩy.
Nếu sự thật là thế , cô thà rằng   bao giờ đậu  Đại học Thủy Mộc.
Cô   thể  một trường đại học hàng đầu,  thể  một cuộc sống   khác.
Tại  bố   tự ý  đổi cuộc đời cô?
Nhìn con gái,  cô cuối cùng  thể tránh ánh mắt đó, hạ giọng:
"Con , bố    cố ý giấu con, nhưng nhà  nghèo,  thể nuôi nổi cả hai đứa cùng  học. Em trai con lúc đó còn một năm nữa là thi đại học, cần tiền học thêm, con cũng  mà…"
Bào Tinh Tinh ngắt lời  cô một cách giận dữ:
"Vậy nó  đậu ? Từ nhỏ đến lớn, nó luôn là đồ vô dụng! Nó từ nhỏ  thích học, thi tiếng Anh hồi tiểu học chỉ  mười mấy điểm. Đến giờ gần ba mươi tuổi, yêu đương cũng  xin tiền con. Chỉ  các  coi nó là cục cưng!"
Mẹ cô  thể nhịn  nữa, hét lên: "Con   thể  em trai con như ?"
"Vậy dựa  cái gì mà các  giấu giấy báo trúng tuyển của con?" Bào Tinh Tinh vẫn  nhượng bộ.