"Chị ơi…"
Giọng cô run run.
"Chị thể giúp cô ?"
"Cô như … Không đáng một kết cục như thế…"
Bàn tay Kỷ Hòa dừng bàn tính quẻ.
Ánh mắt cô dần trở nên lạnh lẽo.
Lâu , cô mới lên tiếng:
"Chuyện thích hợp livestream."
"Lát nữa tắt live, chị sẽ đích đến đó một chuyến."
"Em gửi địa chỉ cho chị qua tin nhắn riêng."
Trong phòng livestream, bầu khí chợt trở nên im lặng.
Mọi khi, khi xem quẻ, Kỷ Hòa thường sẽ kết quả ngay tại chỗ. , cô lên tiếng. Gương mặt vốn dĩ luôn bình tĩnh của cô thoáng hiện lên vẻ nặng nề hiếm thấy.
Bình luận lập tức bùng nổ:
["Lần đầu thấy streamer kết quả quẻ bói trong livestream. Biểu cảm của cô đáng sợ quá..."]
["Trời ơi, lòng tò mò g.i.ế.c c.h.ế.t ! Streamer thể tiết lộ một chút ?"]
["Dù gì thì gặp chuyện cũng thành niên, giữ quyền riêng tư là đúng mà. Streamer hiểu ."]
[" cũng hiểu, nhưng mà... nếu thể, vẫn mong tiếp phần !"]
Tiểu Nguyệt Nha thoáng sửng sốt, dường như ngờ Kỷ Hòa sẽ phản ứng như .
Cô bé hồn, vội vàng : "Cảm ơn chị ạ! Em sẽ gửi địa chỉ ngay!"
Ban đầu, cô bé chỉ mong Kỷ Hòa thể cho một đáp án, để rốt cuộc bạn gặp chuyện gì. ngờ, streamer đích đến tận nơi giúp đỡ.
Tiểu Nguyệt Nha kích động, bắt đầu cảm thấy lo lắng.
Chẳng lẽ chuyện nghiêm trọng đến mức ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/138.html.]
Kỷ Hòa mở tin nhắn riêng, địa chỉ mà Tiểu Nguyệt Nha gửi tới. Cũng ở thành phố S, quá xa. Nếu tắt live ngay bây giờ, đến đó vẫn kịp.
Cô trầm mặc vài giây, đó kết thúc cuộc trò chuyện, cho Tiểu Nguyệt Nha rời khỏi phòng livestream.
Nhắm mắt một lát, thở của cô dần trở nên định.
Còn một quẻ nữa...
Mộng Vân Thường
Kỷ Hòa bấm kết nối ngẫu nhiên.
Lần , kéo lên livestream là một đàn ông mặc vest.
Chỉ điều, trong tay đang cầm khoai tây chiên và hamburger, miệng nhét đầy thức ăn, liên tục nhai ngấu nghiến.
Bình luận bắt đầu sôi sục:
["Trời ơi, tự dưng đói quá... Ăn gì mà ngon dữ !"]
[" đang giảm cân, bắt cảnh ?!"]
["Khoan , đến đây xem bói, xem mukbang nhé."]
["Sao trông cách ăn gì đó kỳ lạ...? Như ma đói đầu thai ."]
Người đàn ông vẫn tiếp tục nhét từng miếng bánh to miệng, thậm chí còn kịp nuốt hết tiếp tục nhồi thêm.
Hai gò má căng phồng, nhai đến mức miệng tròn như một con hamster giấu lương thực.
Nhìn thì như đang tận hưởng một món ngon, nhưng trong ánh mắt chẳng hề chút vui vẻ nào. Ngược , sâu bên trong đôi mắt là nỗi đau khổ tột cùng, như thể chỉ mong thể nôn tất cả ngay lập tức.
Người đàn ông vất vả mở miệng, cố gắng : "Strea... ơ úp ôi ới!"
Câu thức ăn chắn ngang, rõ. tay vẫn dừng , vẫn điên cuồng ăn.
Bình luận náo loạn nữa:
["Này ông , ít nhất cũng nuốt hết hãy chuyện chứ?! Nghe chẳng hiểu gì cả!"]
["Không suy nghĩ nhiều , nhưng cảm giác chút nào..."]
["Đừng đùa chứ? Anh ma nhập thật hả?"]
["Khoan, chỉ hỏi... ăn kiểu thật sự nghẹn ?!"]
Chỉ một giây —