“Kỳ thi tuyển sinh đại học thống nhất cả nước dành cho  lớn thì ? Kỳ thi lấy chứng chỉ thì ? Dành chút thời gian  học ! Cho dù   suy nghĩ cho  thì cũng nên vì bố mà suy nghĩ chứ! Anh cứ như      thể gánh vác  việc nuôi dưỡng bố ?”
 
Thế mà dù cô   thế nào, Tô Tranh cũng chỉ im lặng.
 
Hai  em liền chia tay trong  vui.
 
Kể từ khi Tô Hiểu  ký ức, quan hệ của cô  và  trai vẫn luôn như nước với lửa.
 
Tuy rằng  quan hệ huyết thống, nhưng bọn họ   khác gì  dưng nước lã.
 
Nói mãi, Tô Hiểu chỉ cảm thấy cơn buồn ngủ ập đến.
 
Cơn buồn ngủ   bất thường, cô  cố gắng giữ tỉnh táo nhưng cuối cùng vẫn nhắm hai mắt .
 
Cuối cùng, cô   một  nhân viên vệ sinh gọi dậy:
 
“Cô gái, cô gái ơi! Sao cô  ngủ ở trong nhà vệ sinh ? Phải mệt đến mức nào chứ? Đừng đuổi theo chuyến bay nữa, cố gắng nghỉ ngơi  nhé.”
 
Chuyến bay hả? Chuyến bay!
 
Tô Hiểu  bật dậy, lập tức   thời gian.
 
Hay quá.
 
Quả nhiên cô   bỏ lỡ chuyến bay .
 
……
 
Mộng Vân Thường
“Đây  là  thứ ba ! Mỗi  con ma đáng c.h.ế.t  xuất hiện,  chắc chắn sẽ gặp  chuyện xui xẻo.”
 
“ cũng  hiểu, từ lúc năm tuổi đến hai mươi tám tuổi, vì  hai mươi ba năm , con ma  vẫn luôn bám theo   bỏ ? Nếu nó  g.i.ế.c ,  g.i.ế.c  nhanh , cái mạng quèn  của , c.h.ế.t  cũng   gì đáng tiếc;  thế giới  cũng chẳng  gì đáng để  lưu luyến nữa, c.h.ế.t  mới .”
 
Nghe Tô Hiểu  xong, Kỷ Hoà từ tốn : “Khi cô  những lời như ,  một   thấy sẽ  buồn đấy.”
 
“Ai cơ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1385.html.]
 
“Anh trai của cô, Tô Tranh. Cũng là con ma mà cô vô cùng căm ghét.”
 
“... Cái gì?” Tô Hiểu bịt mồm ,  kinh ngạc.
 
 cô  lập tức hét lên: “Không thể nào! Anh trai   c.h.ế.t mà, rõ ràng   vẫn còn đang sống , rốt cuộc con ma  đến từ ?”
 
Kỷ Hoà : “Nó đến từ tương lai, cũng chính là Tô Tranh  khi chết…   khi Tô Tranh chết,     đầu thai, mà  xuyên về  thời gian của quá khứ, xuất hiện ở bên cạnh cô. Khái niệm hiện tại của cô với   mà  thật  chính là quá khứ thôi.”
 
Tô Hiểu ngơ , cô  cảm thấy bản  như đang  tiểu thuyết huyền ảo nào đó.
 
Nếu đối diện   là Kỷ Hoà, cô  chắc chắn  bắt đầu chửi  !
 
“Vậy,   khi   chết,    là Tô Tranh đến từ tương lai , vì   xuyên đến bên cạnh ?”
 
Kỷ Hoà hỏi ngược  cô : “Cô thật sự nghĩ rằng   đem đến tai hoạ cho cô ?”
 
“Anh  xuyên về quá khứ, xuyên đến thời hiện tại của cô là vì   đổi những chuyện  từng xảy  ở   cô đấy.”
 
“ nghĩ,  lẽ    thực hiện giao dịch gì đó với địa phủ, ví dụ như tiêu tan công đức, hoặc đồng ý ở   quỷ sai chẳng hạn… Cho nên mới  thể  phép  về trần gian,  về quá khứ.”
 
“Tất nhiên,  trời   định đoạt, chuyện  xảy   thể dễ  đổi như … Điều    thể   cũng chỉ là khiến một chuyện xảy  vốn cực kỳ  chuyển thành   mà thôi.”
 
Tô Hiểu  thông minh, những lời Kỷ Hoà , cô  lập tức hiểu .
 
“Ý của cô là, cuộc đời của  vốn dĩ còn càng tồi tệ hơn ?”
 
Kỷ Hoà nhún vai: “Rất đáng tiếc, nếu    trai cô, thật sự là như .”
 
“Trong  mệnh ban đầu của cô, bố của cô cũng   là  bỏng mức độ  mà sẽ c.h.ế.t trong trận hỏa hoạn đó.”
 
Tô Hiểu: “Vậy Mộc Dương thì ? Cô đừng  là vốn dĩ Mộc Dương cũng sẽ  xe đ.â.m c.h.ế.t đấy chứ?”
 
Kỷ Hoà lắc đầu: “Không, trong chuyện ,  vốn dĩ sẽ xảy  chuyện là cô cơ.”
 
“Tên Mộc Dương    là   lành gì,    tính cô khá bảo thủ nhưng vẫn  kiềm chế . Buổi tối hôm đó, vốn dĩ    đưa cô  trong cái hẻm nhỏ đó là …”