Sau khi  về những xác c.h.ế.t  trong nước, Diêm Lập cảm thấy hoài nghi.
“Xác c.h.ế.t mà cũng  thể  thẳng trong nước ?”  hỏi, mắt trừng lớn, như thể  thể tin  điều  .
Cậu nhớ rõ, theo lẽ thường, xác c.h.ế.t sẽ nổi lên  mặt nước chứ,    thể  thẳng như ?
Vương Ma Tử khẽ thở dài, gương mặt ông trầm ngâm.
“ , cho nên  mới  là  vấn đề! Những xác c.h.ế.t  thẳng như ,  còn đơn giản là xác c.h.ế.t nữa, mà  biến thành quỷ. Vì khi c.h.ế.t quá thê thảm hoặc  cam lòng, họ thường kéo  vô tội   vật  thế, để báo oán.”
Diêm Lập cảm thấy lạnh sống lưng, nhưng Vương Ma Tử tiếp tục:
“ các  đừng quá lo lắng. Xác c.h.ế.t  thẳng trong nước  hiếm.   nghề vớt xác mấy chục năm , nhưng mới chỉ gặp một, hai  thôi. Ban ngày ban mặt, chẳng  mấy oan hồn , các  yên tâm .”
Diêm Lập thầm nghĩ  chắc  . Cậu luôn cảm thấy cái c.h.ế.t của chú hai   điều gì đó kỳ lạ, uẩn khúc khó hiểu.
Cậu quyết định sẽ  rời xa Kỷ Hòa, sẽ theo sát cô  để tìm hiểu cho rõ.
...
Khi ba    bờ sông, bất ngờ  một đám trẻ em lao tới.
Diêm Lập  kỹ, bất ngờ nhận  đó chính là nhóm trẻ mà  và Kỷ Hòa  gặp  đó.
 hiện tại, những đứa trẻ   đang vội vàng chạy về phía Vương Ma Tử, vẻ mặt đầy lo lắng.
“Ông Vương, cứu bọn cháu với!” một đứa bé dẫn đầu hét lên.
“Ông Vương,  đây bọn cháu  nên   ông… hu hu hu, xin ông giúp Tiểu Hàn với!” một đứa khác  lóc.
Diêm Lập ngạc nhiên hỏi: “Có chuyện gì , mấy đứa?”
Một bé gái lau nước mắt,  Vương Ma Tử  kể:
“Bọn em  bờ sông Lạc Hoa chơi, trời nóng quá nên  xuống sông bơi. Trước đây bọn em  bơi ở đây lắm, chẳng  chuyện gì xảy  .   …”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1397.html.]
Diêm Lập  nhịn , lắc đầu:
“Đi tắm sông ? Mấy đứa  ý thức an   ?”
Bé gái  lau nước mắt, tiếp tục:
“Trước giờ bọn em   đây bơi,  vấn đề gì … Ai ngờ    xảy  chuyện.”
Diêm Lập sốt ruột hỏi: “Được , rốt cuộc là chuyện gì?”
Mộng Vân Thường
Bé gái nghẹn ngào kể:
“Bọn em bơi ở sông, chơi đùa vui lắm,  quyết định thi bơi xem ai nhanh nhất. Tiểu Hàn bơi nhanh nhất, khỏe nhất nên là  dẫn đầu.”
“Lúc đó Tiểu Hàn hăng hái lắm, bơi  giữa sông,  bơi  hò hét khoe khoang.”
Diêm Lập nhíu mày:
“Bơi  giữa sông  bây giờ thì ?”
“Vâng! Tiểu Hàn bơi  nhanh, bỏ xa bọn em. Những đứa khác  bỏ  phía , chỉ   theo mà  đuổi kịp. Tiểu Hàn còn : ‘Bọn mày  tao bơi , chẳng qua chỉ là bơi nhanh hơn chút thôi mà, xí!’”
Diêm Lập bật ,  nhịn :
“Ha, Tiểu Hàn đúng là kiêu ngạo.”
“ !” những đứa trẻ khác cũng , “Bọn em ghét cái kiểu khoe khoang  lắm.”
Tiểu Hàn lúc   ở giữa sông, giọng  của  vang vọng giữa gió lớn:
“Ê, mấy đứa bơi chậm quá! Nhanh lên chút , mấy đứa vô dụng !”
 vì  cách xa,   gió lớn  sông, nên những lời của Tiểu Hàn  lọt  tai những đứa trẻ còn . Tiểu Hàn tiếp tục hò hét, nhưng chẳng ai  thấy, và cảm giác đó khiến  bé dần mất hứng.
Cậu ngừng , đang suy nghĩ  nên  về   thì đột nhiên… cảm thấy  thứ gì đó đang đến gần .