Trong khi Trương Lực đang mong đợi câu trả lời, Kỷ Hòa  lắc đầu.
"Bà  vẫn còn   ."
Nụ  của Trương Lực lập tức cứng đờ.
Anh   dám tin, giọng run run hỏi :
"Bà ...   bà   ăn  nữa ? Không  cô  đuổi bà    ?"
Kỷ Hòa thản nhiên   :
" chỉ bảo bà  đừng ăn nữa, chứ  đuổi bà  ."
Trương Lực ngẩn  mất hai giây.
Ngay  đó,  mặt   lộ rõ vẻ đau khổ.
Phải !
Anh  còn  trả tiền xem bói cho Kỷ Hòa!
Trương Lực cuống cuồng :
"Đại sư, giờ  gửi tiền cho cô ngay! Cô mau giúp  đuổi bà   !"
Anh  sợ Kỷ Hòa  nhận tiền nên   tay.
Vì , ngoài  tiền  chuyển  đó,   còn gửi thêm một nghìn nữa.
Alipay thông báo tài khoản nhận  ba nghìn tệ.
 chỉ vài giây , Kỷ Hòa bấm điện thoại, chuyển  cho   một nghìn.
"Tiền xem bói một quẻ hai nghìn,  nhận thêm."
Cô bình thản  tiếp:
"Cụ bà     theo , nếu   tay đuổi ,  cũng sẽ  ảnh hưởng."
"Vậy nên,   tự tiễn bà  ."
Trương Lực  , cả  lạnh toát, hít sâu một .
  hít    sặc,  bắt đầu ho sặc sụa.
Anh   ho  lắp bắp:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/140.html.]
"...  tự tiễn bà ?"
"Tiễn kiểu gì?"
"Chẳng lẽ   xuống  chung?"
Nghĩ đến đây, Trương Lực run cầm cập, vội vàng lắc đầu lia lịa.
"Không  cô là đại sư ? Lúc nãy cô chỉ  một câu mà bà    ăn nữa,    giỏi ? Tại   thể đuổi bà   luôn?"
Bình luận bắt đầu phản bác:
"Anh trai ơi, câu   đúng nhé! Streamer    chắc chắn  lý do, đừng nóng!"
"Thái độ với     hơn chút chứ!"
" đó đúng đó! Anh  tìm đến streamer , còn  tin cô  ? Chị Kỷ Hòa của chúng  giỏi lắm đó! Tuyệt đối sẽ giúp  giải quyết chuyện   hảo."
Nhìn thấy dòng bình luận khuyên nhủ, Trương Lực vẫn  thể an tâm .
Anh  mếu máo, giọng đầy uất ức:
"Không    tin streamer, nhưng ...  sợ thất bại thì ?"
Lỡ như thất bại,   chắc chắn sẽ là  đầu tiên  con ma đeo   trả thù!
Anh  tin Kỷ Hòa.
    tin chính !
Nếu  thì,    chẳng vô duyên vô cớ  vong dựa.
Con ma  còn là một con ma đói nữa chứ!
Mấy hôm nay, chỉ riêng tiền đặt đồ ăn ngoài,    tốn hơn nghìn tệ !
Kỷ Hòa chậm rãi hỏi:
"Anh thật sự   tại     bà  dựa ?"
Mộng Vân Thường
Trương Lực lập tức gãi đầu, vẻ mặt vô cùng mờ mịt:
" thật sự  ..."
Anh  suy nghĩ nát óc nhưng chẳng thể nhớ  bất cứ chuyện gì liên quan đến vong hồn cả.
Bình thường, một con kiến   cũng  dám đạp,  gì đến chuyện chọc  thứ ...