Trương Lực ngẩn , cau mày suy nghĩ.
"Một ngày  đó ?"
Anh  cố lục  trí nhớ, hồi tưởng xem hôm đó    gì. Chỉ vài giây , ánh mắt   sáng lên.
"À,  nhớ  !"
Trương Lực là một nhà môi giới bất động sản, chuyên bán nhà cũ. Thứ Bảy tuần ,  một khách hàng  bán nhà, thế là   đến xem tình trạng căn nhà.
Gia đình chủ nhà  bốn : hai vợ chồng và hai đứa con trai. Chủ nhà      qua đời, vì   ngày ngày  thấy đồ đạc của bà mà đau lòng nên quyết định bán nhà.
Trương Lực  quan tâm mấy chuyện . Công việc của   là kiểm tra nhà, định giá,  đó báo  cho chủ nhà.
Hôm đó,  thứ diễn  khá thuận lợi. Chủ nhà đồng ý với mức giá Trương Lực đưa , hai bên nhanh chóng đạt  thỏa thuận.
  khi rời ,   vô tình giẫm  một con diều trúc rơi  sàn.
Ngay lập tức, đứa con trai út của chủ nhà bật  nức nở.
"Anh giẫm hư diều của con ! Cái  bà nội đích   cho con đó!"
Thằng bé  lóc thảm thiết, còn nghẹn ngào  một câu khiến Trương Lực  khỏi rùng :
"Anh giẫm trúng bà nội con !"
Trương Lực c.h.ế.t sững.
Giẫm trúng... bà nội nó?
Anh  còn  kịp phản ứng thì chủ nhà  vội bế con trai lên,  dỗ dành con  xua tay  với Trương Lực:
"Trẻ con  bậy thôi,  đừng để tâm. Anh còn  việc khác mà đúng ? Mau  ."
Lúc đó, Trương Lực chẳng hiểu gì cả, nhưng thấy chủ nhà   ,   cũng  tiện hỏi nhiều, đành rời khỏi căn nhà.
 đêm đó—
Anh  đang ngủ thì bỗng nhiên cả  rét run,  đó bụng bắt đầu réo ọt ọt liên hồi.
Ban đầu, Trương Lực còn tưởng  đói bụng, thế là bò dậy nấu liền ba gói mì để ăn.
 dù  ăn no căng bụng, cảm giác đói vẫn  hề biến mất!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/141.html.]
Những ngày tiếp theo,   liên tục ăn uống điên cuồng, nhưng ăn bao nhiêu cũng  đủ.
Thậm chí,  vài    gương,   mơ hồ thấy trong gương  thêm một  nào đó...
Kể đến đây, Trương Lực nuốt nước bọt, kinh hãi :
"Chẳng lẽ... là do  giẫm hư con diều đó?"
Kỷ Hòa lắc đầu, bình thản :
"Cũng  hẳn. Con diều đó vốn là nơi bà  trú ngụ,  giẫm hư nó, bà   còn chốn về,  thì chỉ  thể tìm đến  thôi."
"...!!!"
Trương Lực giật nảy .
Vậy...  là thật sự do con diều đó ?!
Nếu  thể  về ngày hôm đó,   ước gì  thể tát  mấy bạt tai! Ai bảo    chịu  đường chứ?!
Phòng livestream nổ tung.
["Một con diều cũng  thể gọi hồn ma ? Chuyện    huyền bí quá ?"]
["Không  con diều đó là do bà   ? Lẽ nào ngay từ lúc , bà   yểm bùa gì  ?"]
["Đứa bé   'giẫm trúng bà nội'...  cứ thấy câu  là lạ. Cứ như  chỉ đơn giản là giẫm trúng con diều, mà thật sự  giẫm trúng bà nội nó ..."]
["Rốt cuộc chuyện  là ? Streamer mau giải thích rõ !"]
 Kỷ Hòa   trả lời thẳng câu hỏi của  , mà chỉ chậm rãi hỏi Trương Lực:
"Đến giờ, căn nhà đó vẫn  bán  đúng ?"
Trương Lực trợn tròn mắt.
"Chuyện  mà cô cũng ?"
Anh   nên ngạc nhiên nữa mới , vì từ nãy đến giờ, Kỷ Hòa  câu nào cũng trúng phóc.
Mộng Vân Thường
 dù ,   vẫn  kìm  mà cảm thán thành tiếng.
Vì đúng là căn nhà đó vẫn  bán !
Không  vì giá quá cao  nhà  vấn đề gì, mà là tất cả những  đến xem nhà đều  họ gặp ma! Không  ngoại lệ!