Thường Gia Ngôn sững sờ một lúc,  mới lên tiếng hỏi:
“Như   quá ghê tởm  nhỉ?”
Dù , Thường Gia Ngôn cũng là cháu trai của Thường lão, nên khi đối mặt với những con ma bình thường như thế ,  vẫn  thể giải quyết .
Thường Toàn thở dài, trả lời:
“ là như , trong nội bộ Hiệp hội Đạo giáo, loại    thể để tồn tại . Ông  nghĩ cách điều tra tất cả những  trong Hiệp hội.”
Thường Gia Ngôn nhíu mày, hỏi :
“ nếu  điều tra rõ ràng, chẳng  sẽ  khó khăn ? Trong Hiệp hội ít nhất  năm sáu trăm ,  kể còn bao nhiêu  tử và con cái riêng của họ nữa. Những  tu đạo đều  cách giấu kín hành tung, nếu chỉ dựa  thuật bói toán thì  thể nào tìm  .”
Thường Toàn gật đầu, nét mặt nghiêm trọng:
“Dù  khó khăn đến , cũng  điều tra cho . Nếu  thì những hội trưởng như ông,  đây  gì? Không thể để họ tiếp tục quậy phá trong Hiệp hội .”
Ông vỗ lên vai cháu trai , ánh mắt chứa đựng sự kỳ vọng và cũng  chút ẩn ý:
“Cháu  nhanh chóng trưởng thành và gánh vác trách nhiệm của ông  thôi. Nhắc đến chuyện , hằng năm Hiệp hội Đạo giáo sẽ  đổi cấp quản lý một , mà năm nay cũng gần đến lúc . Nếu để   thấy cháu trai của Phó chủ tịch Thường Toàn mà    gì thì ông sẽ trở thành trò  mất thôi.”
Thường Gia Ngôn  khẩy:
“Ông , đừng  thao túng tâm lý của con như thế. Chiêu    tác dụng với con !”
Thường Toàn nheo mắt, bất lực:
“Cái gì mà thao túng tâm lý…? Chẳng  ông   Mạc lão  về cháu gái của ông  ? Ngày nào ông  cũng khoe khoang về cháu gái của   WeChat  chứ!”
Nói đến đây, Thường Toàn nhắc đến hai gia đình lớn trong giới huyền học — nhà họ Thường và nhà họ Mạc.
“Nam Mạc Bắc Thường” là câu  quen thuộc trong giới, ám chỉ sự  đầu của gia đình Thường trong khi gia đình Mạc cũng  tiếng tăm  kém.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1415.html.]
Mạc Gia Vệ — gia chủ nhà họ Mạc,  một cô cháu gái tên là Mạc Linh Nhi,  nhỏ hơn Thường Gia Ngôn một tuổi. Cả hai  quan hệ khá  thiết.
Thường Toàn tiếp tục, giọng  tự hào:
“Nghe Mạc lão , giờ cô bé Linh Nhi   học  một  thuật cơ bản về điều khiển cương thi . Như bắt chúng mở mắt, nhắm mắt, mở miệng, khép miệng …”
Thường Gia Ngôn   liền đáp , giọng  chút   lòng:
“Thì con cũng học  một phần ba  bùa chú trong quyển Phong Thủy Lục  đấy ạ.”
Thường Toàn  , tức giận đến mức chỉ  trợn mắt  cháu trai mà  thể  thêm gì. Ông lắc đầu, tự an ủi  rằng, dù  tức nhưng cũng chẳng thể cãi  cái miệng lẻo mép của thằng cháu .
Bỗng, hiệu trưởng Đại học H bên cạnh lo lắng lên tiếng:
“Đại sư Thường, ông  thể giúp  ? Trường đại học của   thể xảy  thêm bất kỳ chuyện kỳ quái nào nữa!”
Mộng Vân Thường
Thường Toàn bừng tỉnh, nhớ  vấn đề của hiệu trưởng, vội vã đáp:
“À đúng , ông cứ yên tâm. Gần đây  đang bận điều tra một vụ án khác… Hay là để cháu trai  đến chỗ của ông xem ?”
Thường Gia Ngôn  , mặt mày ngạc nhiên:
“Hả? Một  con đến đó , ông ? Ông quá yên tâm về con  đấy!”
Thường Toàn nhíu mày, liếc  một cái sắc lẹm:
“Biết mơ quá nhỉ! Làm   dám để con  một ? Nếu con gặp  chuyện gì đó thật, thì   ai sẽ  chịu trách nhiệm nữa.”
Nói xong, Thường Toàn  sang Kỷ Hòa,  đổi giọng điệu, trở nên nịnh nọt:
“Đại sư Kỷ… À đúng ,   nộp đơn báo cáo việc cô giúp chúng  giải quyết chuyện ở thôn Nha Thần   với cấp  . Họ  chỉ đồng ý phát thưởng cho cô mà còn  ý định mời cô về  cố vấn. Hơn nữa, họ cũng  là… Ờm, chắc cô   hứng thú  trưởng lão  nhỉ?”
Kỷ Hòa khẽ , đáp  một cách dứt khoát:
“Đương nhiên là  .”