Kỷ Hòa gật đầu, nhẹ nhàng :
" ."
Mã Điềm   ,  đó  thêm:
"Vậy  lẽ em  thể giúp một chút. Em là Mã Điềm, bạn cùng phòng của Thai Tư Tư."
Thường Gia Ngôn  ngạc nhiên, hỏi:
"Ồ, nhưng mà… dù  thì họ   nhắm  Thai Tư Tư?"
Mã Điềm mỉm ,  vội đáp:
" , nhưng đồng thời em cũng là bạn cùng phòng của Ngụy Tử Nghiên."
Mộng Vân Thường
Thường Gia Ngôn  xong, ánh mắt lập tức  đổi,   sang  Mã Điềm, hỏi :
"Hả? Cô  cũng là bạn cùng phòng với Ngụy Tử Nghiên ?"
Anh  khỏi cảm thấy bất ngờ, thầm trách hiệu trưởng   cho họ  một manh mối quan trọng như .
"Vậy thì quan hệ giữa    rõ  còn gì?"
Mã Điềm tiếp tục giải thích:
"Em   những gì em sắp   thể giúp ích gì , nhưng dù  thì em và Ngụy Tử Nghiên là bạn cùng phòng. Cô  là   kiêu căng, thường  nuông chiều, và lúc   thích Thai Tư Tư lắm. Tuy nhiên, Ngụy Tử Nghiên chỉ thầm ghét Thai Tư Tư, còn  một  họ cãi  lớn."
Mã Điềm dừng  một chút  kể tiếp:
"Thai Tư Tư  một con búp bê mà cô   thích. Nghe  con búp bê   gắn bó với cô  từ nhỏ, và khi  ký túc xá đại học, cô  mang nó theo. Ngày xưa con búp bê  xinh , nhưng so với những món đồ hiện đại thì nó  vẻ  lạc hậu."
Cô  tiếp tục, giọng trầm xuống:
"Hơn nữa, con búp bê  khi đặt  đầu giường thì cao gần nửa  trưởng thành. Ban đêm, khi mơ màng  đầu , nếu   kỹ,  dễ nhầm tưởng   đang  ở đó.  là  đáng sợ."
Thường Gia Ngôn  nhịn , chen :
"Ngụy Tử Nghiên   dọa mấy  ? Chỉ vì một con búp bê thôi mà?" Anh cảm thấy  hiểu  Ngụy Tử Nghiên  quá đáng như . "Cô     ảnh hưởng gì ,   cứ nhất quyết bắt Thai Tư Tư vứt con búp bê ?"
Mã Điềm lắc đầu, giải thích:
"Em cũng  hiểu tại  Ngụy Tử Nghiên  ghét con búp bê đến . Em  hỏi cô , nhưng Ngụy Tử Nghiên bảo là con búp bê trông  ghê rợn. Có , giữa đêm, cô  tỉnh giấc vì   vệ sinh, và thấy con búp bê   đầu giường, đôi mắt của nó cứ dõi theo cô . Mỗi  Ngụy Tử Nghiên  , mắt con búp bê cũng xoay theo, giống như  một sinh vật sống . Trông  kỳ dị."
Mã Điềm tiếp tục kể:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1421.html.]
"Rồi  một  nữa, Ngụy Tử Nghiên cảm thấy khát nước  giữa đêm, nên  ngoài hành lang đến phòng nước ở cuối hành lang. Khi cô   đầu , cảm thấy  thứ gì đó đang theo . Lúc đầu Ngụy Tử Nghiên nghĩ chỉ là , nên  để ý, nhưng khi   thì phát hiện một sợi tóc vàng vương  sàn. Mọi  đều là sinh viên ngành Sư phạm,   thể  ai nhuộm tóc màu sáng như ? Ngụy Tử Nghiên cho rằng chỉ  một khả năng, đó là con búp bê đáng sợ   sống , và thậm chí  theo cô  giữa đêm!"
Thường Gia Ngôn  xong, lập tức nhớ đến một điều quan trọng:
"Chẳng  tóc của Hoắc Ương cũng là màu vàng ?" Anh khẽ hỏi, đôi mắt lóe lên sự nghi ngờ.
Mã Điềm lắc đầu:
" Hoắc Ương   mới chuyển đến đây. Khi chuyện kỳ lạ  xảy , cô  vẫn  tới học cùng chúng em."
Thường Gia Ngôn dừng  một chút,  nhướng mày:
"Vậy là Hoắc Ương chuyển đến đây  khi chuyện  xảy ? Cô   nhập học chung với   ?"
Mã Điềm gật đầu, vẻ mặt  ngạc nhiên:
" . Bọn em cũng thấy lạ,   đại học  mà    sinh viên chuyển trường? Tuy , cô   chuyển  , nên bọn em cũng  tiện bàn tán."
Mã Điềm tiếp tục câu chuyện:
"Ngụy Tử Nghiên yêu cầu Thai Tư Tư vứt con búp bê đó , nhưng Thai Tư Tư nhất quyết  chịu. Cuối cùng hai   cãi   to, mà Thai Tư Tư luôn là  điềm tĩnh và ít ,    thể cãi  Ngụy Tử Nghiên? Cô   mắng đến mức bật ."
Kỷ Hòa lắng , nghĩ thầm:
"Được , động cơ  rõ ."
Cô chậm rãi hỏi tiếp:
"Cô  hình ảnh của con búp bê đó ?"
Mã Điềm lắc đầu:
"Không  . Ai  rảnh rỗi  chụp một con búp bê cũ kỹ như thế? Con búp bê đó   gì đặc biệt . Cũng   là đồ chơi của trẻ con."
Mã Điềm dừng  một chút, ánh mắt lộ rõ sự  hiểu:
"Thật lòng thì em cũng  hiểu tại  Thai Tư Tư  lớn đến   mà vẫn giữ một tình cảm sâu nặng với một con búp bê như thế."
…
Đêm khuya.
Trong ký túc xá, bóng tối bao phủ  ngóc ngách.
Thai Tư Tư   giường, mắt mở to,    gian tối đen. Hầu hết   trong phòng  ngủ say, tiếng ngáy khe khẽ vang lên. Tuy , cô vẫn  thể ngủ, lòng đầy bâng khuâng.
Cô  ,   lên con búp bê lớn đặt  đầu giường, trong ánh trăng nhợt nhạt lọt qua cửa sổ. Con búp bê  vẫn  đó, lặng lẽ im lặng trong bóng đêm.