Lúc    hiếu kỳ hỏi:
“Câu ‘Hoàn Hoàn giống khanh’ nghĩa là gì ?”
Một  khác nhanh chóng giải thích:
“Câu  xuất phát từ Chân Hoàn Truyện đó. Nữ chính tưởng rằng Hoàng đế thật lòng yêu , nhưng cuối cùng phát hiện  lý do ông  sủng ái nàng chỉ vì nàng  giống  vợ  khuất của ông . Làm  vẻ là  đàn ông thâm tình, thật  thì... chán ghê!”
“ đó! Thật kinh tởm! Nếu   thể quên   cũ thì đừng động   mới nữa!”
Nghe tới đây, sắc mặt của Điền Lâm Sam bỗng trầm xuống.
“Gì mà ‘đôi mắt giống bạn gái cũ’... Ọe!” — cô thầm nghĩ, ánh mắt  giấu nổi sự khó chịu.
Cô là chính ,   trở thành cái bóng của bất kỳ ai.
Lúc     đưa  một ý kiến khác:
“ mà cũng nên xét kỹ  chứ? Nhỡ  bạn trai của cô  chỉ thích một kiểu  thì ? Giống như  đây,  chỉ thích sinh viên thể thao, da đen, cao 1m87. Hầu hết   từng hẹn hò đều theo mẫu đó. Thế nên nếu bạn trai Tiểu Điền yêu thương cô  thật lòng thì chuyện giống ngoại hình chắc cũng   vấn đề quá lớn.”
Một  khác cũng đồng tình:
“Ừ, quan trọng là   đối xử với Tiểu Điền thế nào.  nếu thật sự coi cô  là thế  thì đúng là buồn nôn thật.”
Kỷ Hòa bỗng lên tiếng, nhẹ giọng hỏi:
“Cô   bạn gái cũ của   là ai ?”
Điền Lâm Sam lắc đầu ngay lập tức:
“Đương nhiên là   . Bạn trai mà dám để  yêu cũ lảng vảng  mặt  thì chỉ  nước...   sống nữa!”
 Kỷ Hòa chỉ lắc đầu, ánh mắt sâu xa:
“Không, cô   đó đấy.”
Điền Lâm Sam chớp mắt đầy khó hiểu:
“Em … ? Là ai chứ?”
Kỷ Hòa mỉm  nhẹ:
“Người đó  chỉ là  cô , mà còn là  cô vô cùng quen thuộc.”
Điền Lâm Sam cau mày, bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1438.html.]
“Không lẽ... là bạn  của em? Trời ơi, chẳng lẽ em và bạn  từng hẹn hò cùng một ?”
Kỷ Hòa  trả lời ngay, chỉ mỉm  khẽ, giọng chậm rãi:
“Hãy nghĩ kỹ  . Điều mà   thích ở cô... là đôi mắt của cô. Cô nghĩ xem, đôi mắt của cô và bạn   giống  ?”
Rồi cô đưa  đáp án:
“Cô còn  một  chị gái, đúng ?”
Mọi  xung quanh lập tức ồ lên:
“ ! Nếu là chị em ruột thì đôi mắt giống  là chuyện thường thôi!”
“Trời ơi, tên bạn trai đó cũng ‘may mắn’ thật... quen luôn hai chị em ruột!”
Hạ Phong  bên cạnh cũng sững sờ, nhưng  giấu nổi vẻ buồn . Anh cầm ly rượu vang bằng hai ngón tay, xoay nhẹ ly,  Điền Lâm Sam với vẻ tò mò pha chút trêu chọc:
“Không  chứ? Lý thuyết là cô và chị gái chắc  thiết lắm nhỉ? Hai  yêu  lâu như  mà cô vẫn  phát hiện  ?”
Điền Lâm Sam khẽ , nụ   phần gượng gạo:
“Thật ...   thiết chút nào.  và chị gái gần như chẳng liên hệ gì với  cả.”
Mộng Vân Thường
“Lúc  còn  nhỏ, bố   ly hôn.  sống với , còn chị gái sống với bố. Hai  họ  khi ly dị thì gần như cắt đứt liên lạc  . Vì  từ lúc  đến giờ,  và chị   hơn hai mươi năm  gặp .”
Hạ Phong ngạc nhiên:
“Hơn hai mươi năm  gặp ? Trong  thời gian đó cũng  gọi điện, nhắn tin  hỏi thăm gì ?”
Điền Lâm Sam lắc đầu, giọng  dần chậm :
“Không... Vì  nghĩ  sẽ  vui.”
“Hồi bé,   nhắc đến chị gái, còn  lóc đòi gặp chị .  mỗi  như ,   chỉ cần  đến tên chị là  nổi giận. Vì với , nhắc đến chị gái cũng đồng nghĩa với nhắc đến bố . Sau vài   mắng thậm tệ,  học  cách im lặng. Từ đó về ,   còn nhắc đến chị nữa.”
“Khi   vẫn chỉ là một đứa trẻ,   điện thoại, cũng chẳng  cách nào để liên lạc với chị. Dần dần,  liên lạc,  gặp mặt, tình cảm cũng phai nhạt… Cho đến lúc  nhận  thì chị   trở thành một  xa lạ mất .”
Hạ Phong khẽ nhíu mày,  hỏi tiếp:
“Vậy chị cô cũng  chủ động tìm cô ?”
Điền Lâm Sam thở dài:
“Chắc  cảnh của chị  cũng giống  thôi. Không ai  vì  năm xưa bố   chia tay đến mức cắt đứt như …    gánh chịu hậu quả, chính là chị em .”