Chu Hoành lau nước mắt  gương mặt tiều tụy, giọng nghẹn ngào:
“Tối hôm đó, Tiểu Mộng đột nhiên   uống  sữa.  thấy trời cũng  muộn nên vội chạy  đầu phố mua cho cô , để cô  ở  một  trong hẻm chờ .”
Anh  dừng  một chút, đôi mắt đỏ hoe vì xúc động,  tiếp tục kể:
“Khi   rẽ  khỏi hẻm, còn    bao xa thì bỗng  thấy tiếng hét thất thanh vang lên từ phía . Đó là giọng của Tiểu Mộng!”
“ hoảng hốt   thì  thấy… quần áo cô  xộc xệch,  mấy gã đàn ông đè xuống. Cô  vùng vẫy dữ dội, liên tục hét lớn, cố gắng chống cự…”
Giọng Chu Hoành lúc  nghẹn ,   lấy tay che mặt như  dám nhớ  ký ức .
“Sau đó,   thấy một tiếng ‘bịch’ thật mạnh. Cô … cô   tự đập đầu  tường…  c.h.ế.t ngay tại chỗ…”
Kể đến đây, Chu Hoành  thể kiềm chế  nữa, bật  nức nở.
“Đó là cảnh tượng cả đời   thể nào quên ! Tiểu Mộng của … cô  chắc  đau đớn đến mức nào…”
Một cảnh sát trẻ tên Sở Dực  bên cạnh nhíu mày, hỏi:
“Anh  thấy rõ mặt những kẻ tấn công ?”
Chu Hoành lắc đầu, giọng run run: “Không thấy rõ… Trong hẻm tối lắm, mà lúc  chạy tới, mấy  đó  bỏ chạy mất .    rõ ai cả…  chỉ nhớ… họ đều  khỏe, trông hung hãn như đám g.i.ế.c  chuyên nghiệp.”
Sở Dực thở dài, ánh mắt hiện lên vẻ bất lực. Anh   lời khai  của Chu Hoành lặp  lặp    bao nhiêu . Nó giống như một bản ghi âm tua  tua , chẳng  chút giá trị nào cho việc điều tra.
 Kỷ Hòa –  phụ trách phân tích đặc biệt – bỗng nhướng mày, ánh mắt sắc bén  thẳng  Chu Hoành:
“Anh thực sự   rõ ?”
Chu Hoành lập tức đáp,  phần hoảng hốt: “ thề với trời đất,  thực sự  thấy rõ!     rõ mà… nếu   ,   sớm  với cảnh sát để bắt kẻ đó …”
Kỷ Hòa mỉm  nhạt, giọng điềm tĩnh nhưng mang theo áp lực nặng nề:
“Dù    rõ, nhưng thực ,  vẫn  hung thủ là ai – đúng ?”
Mộng Vân Thường
Câu   dứt, cả phòng rơi  im lặng.
Sở Dực sững sờ  sang  cô, còn Chu Hoành thì bật dậy như thể  sét đánh trúng, gào lên:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1483.html.]
“ oan quá!  thật sự   gì cả! Sao   thể  hung thủ là ai  chứ?!”
 Kỷ Hòa vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, ánh mắt sâu như hồ nước mùa đông:
“Tất nhiên là  . Vì chính  là   thuê hung thủ đến.”
Chu Hoành c.h.ế.t lặng.
Kỷ Hòa  tiếp, giọng đầy chắc chắn:
“Theo như  xem chỉ tay,  và hung thủ    hề  mối liên hệ nào.  một tháng   xuất hiện sự giao thoa rõ ràng. Trừ khi   âm mưu từ , còn  thì  thể  chuyện ngẫu nhiên như .”
“Anh thuê  dọa bạn gái , định dàn cảnh  hùng cứu mỹ nhân để lấy lòng cô , đúng chứ?”
Sở Dực cau mày: “Khoan , chuyện    hợp lý chút nào.”
“Cậu quên  từng  gì ?” –   Kỷ Hòa – “Theo những gì  , Chu Hoành và bạn gái  yêu thương . Cô gái  là con nhà giàu, chỉ cần kết hôn, cuộc đời   sẽ bước sang một trang mới. Sao    hại cô ?”
Kỷ Hòa gật đầu: “, với ý định ban đầu, Chu Hoành   ý g.i.ế.c . Mục tiêu của   chỉ là tạo kịch bản để trở thành  hùng.”
“Anh  mua chuộc một tên côn đồ,  gã đó giả vờ đe dọa bạn gái ,  khi cô  sợ hãi,   sẽ bất ngờ xuất hiện cứu nguy.”
“  ngờ trong quá trình ‘diễn kịch’, gã côn đồ   thật sự nổi m.á.u tà. Hắn thấy Tiểu Mộng trẻ trung xinh  nên nảy sinh ý định cưỡng hiếp.”
“Tiểu Mộng  chịu khuất phục, phản kháng quyết liệt, cuối cùng đập đầu  tường mà chết.”
Chu Hoành sững sờ.
Kỷ Hòa chậm rãi  tiếp:
“Lúc đó, cả  và tên côn đồ đều c.h.ế.t lặng. Anh  ngờ  chuyện  thành  thế . Anh đau khổ,  báo cảnh sát bắt gã đó.    thể.”
“Nếu  tiết lộ danh tính gã , chắc chắn  sẽ khai ngược  rằng  chính là  thuê . Khi đó,   chỉ mất hết tất cả, mà còn  gia đình bạn gái trả thù, xã hội lên án, thậm chí   tù.”
“Cho nên  chọn cách che giấu. Nói dối rằng    rõ hung thủ.  thực chất… kẻ g.i.ế.c Tiểu Mộng, chính là  do  đưa tới.”
Sở Dực tròn mắt  Chu Hoành, kinh ngạc và tức giận xen lẫn:
“Tại     ?! Anh     hủy hoại tất cả ?!”
Chu Hoành run rẩy môi, sắc mặt trắng bệch, trán túa mồ hôi như mưa. Anh  như  mất hồn,   nên lời.