Tống Nguyên siết chặt con d.a.o mổ trong tay, ánh mắt trầm xuống.
Anh    phụ nữ  mặt, giọng  trở nên nặng nề:
" buộc  g.i.ế.c cô. Nếu thả cô , cô nhất định sẽ báo cảnh sát.   thể để chuyện đó xảy ...  còn  hồi sinh  cô ."
"Hồi sinh?"
Trong đầu  phụ nữ vang lên một tiếng ong ong.
Người c.h.ế.t thì   mà hồi sinh? Người đàn ông ...  điên thật !
Cô , đến nước   thì mạng sống của   còn hi vọng gì nữa.   khi chết, cô cũng   để    toại nguyện. Nếu   chết, thì cô sẽ c.h.ế.t trong oanh liệt.
Mộng Vân Thường
Cô  thẳng  mắt Tống Nguyên, ánh  đầy thách thức.
Rồi bật , nụ   phần chua chát và điên cuồng:
"Anh đúng là hoang tưởng! Người c.h.ế.t  thì mãi mãi  sống   ! Cái cô bạn gái của  , c.h.ế.t ! Sẽ  bao giờ   nữa!"
"Thật     ai  g.i.ế.c cô , nhưng nếu thật là    việc đó..." – cô gằn giọng – "thì  đó   ! Tuyệt vời! Phải chi lúc đó g.i.ế.c luôn cả   cho !"
Câu  đó như một ngọn lửa châm  thùng thuốc súng.
Tống Nguyên lập tức giận dữ, túm lấy cổ áo cô, kéo sát  gần:
"Ha! Cô   dễ thật đấy! Cô   hung thủ là ai ?! Để   cho cô —chính là Thường Toàn, Phó chủ tịch cái gọi là Hiệp hội Đạo giáo đó!"
Giọng   đầy căm hận, từng lời như rít qua kẽ răng:
"Ông  vì tiền mà g.i.ế.c c.h.ế.t cháu gái ruột của ! Rồi dựng chuyện, đổ hết lên đầu cô ,  là cháu gái định hại ông !"
"Hắn g.i.ế.c  mà vẫn còn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật... Hắn sống an nhàn,    kính trọng! Còn  thì mất  cả thế giới!"
Tống Nguyên gằn từng tiếng:
"Hiệp hội Đạo giáo...  xứng tồn tại nữa! Một nơi dung túng loại  như , thì cũng chỉ là cái tổ quỷ thôi!  sẽ vạch trần , sẽ để cho   bại danh liệt!"
...
Lúc Thường Gia Ngôn bước  phòng khám,  khí  chút kỳ lạ. Trống vắng, im ắng đến mức   tiếng kim rơi.
Anh ôm má đau răng, nhăn nhó  xuống ghế sofa, càu nhàu:
"Gì thế ,   ai ? Mở phòng khám mà chẳng  lấy một bác sĩ trực..."
Cậu bạn  cùng—Cẩu Văn Kiệt— xỉa răng  thờ ơ :
"Biết  ông bác sĩ  vệ sinh? Cậu  gì mà sốt ruột thế?"
Ngay lúc đó, cánh cửa phía trong phòng bật mở. Tống Nguyên xuất hiện.
Ánh mắt   lập tức chạm  Thường Gia Ngôn.
Chết tiệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1530.html.]
Sao  là  ?!
Ánh mắt Tống Nguyên co rút, tay chân  chút luống cuống. Nếu như Thường Gia Ngôn nhận   thì ? Lỡ như...
Phải giữ bình tĩnh.
Thường Gia Ngôn cũng  nhận  bác sĩ:
"À, bác sĩ Tống hả? Anh đến  ?"
Tống Nguyên vội nở nụ , cố giữ giọng điềm tĩnh:
"À,     nhà vệ sinh. Anh  lên ,  xem thử răng như thế nào."
Thường Gia Ngôn ngoan ngoãn  xuống, trong khi Tống Nguyên bước đến gần, bắt đầu kiểm tra. Hai  bỗng chốc rút ngắn  cách – nguy hiểm, cực kỳ nguy hiểm.
"Phòng khám  trông mới lắm, chắc mới mở gần đây?" – Thường Gia Ngôn hỏi, giọng  phần thăm dò.
Tống Nguyên dừng ,  trả lời, nửa thật nửa giả:
"Không hẳn. Phòng khám  vẫn ở đây lâu , chỉ là    ở thành phố J... Dạo gần đây  về thành phố S phát triển nên mới mở  thôi."
Vừa  xong, Tống Nguyên lập tức thấy hối hận.
Anh ... tự nhắc đến thành phố J? Mấy vụ c.h.ế.t  gần đây đều xảy  ở đó! Nếu   nghi ngờ thì ?
May , Thường Gia Ngôn  để tâm:
"Ừm, ở thành phố S thì cơ hội cũng nhiều hơn. Ở  cũng là lựa chọn đúng đấy."
Tống Nguyên im lặng. Càng  càng dễ lộ.
Anh chỉ mong sớm khám xong cho Thường Gia Ngôn  tiễn  ngay lập tức.
 đúng lúc đó, Thường Gia Ngôn chợt liếc sang bàn bên cạnh.
Một chiếc túi xách nữ đặt hờ  bàn, dây kéo còn  kéo kín, rõ ràng chủ nhân  mới dùng đến.
Thường Gia Ngôn nghiêng đầu hỏi:
"Chiếc túi  là của ai ? Có  khách  để quên ?"
Ngay khoảnh khắc đó, Tống Nguyên như  sét đánh trúng.
Là cái túi của cô gái  nãy!
Cô gái   chịu  yên, tự tiện rời khỏi ghế nha sĩ  còn phát hiện  tầng hầm... cuối cùng   g.i.ế.c chết. Vậy mà   quên mất  thu dọn đồ đạc của cô !
Thường Gia Ngôn đang  chiếc túi. Liệu    nhận  điều gì bất thường ?
Tống Nguyên cảm thấy sống lưng lạnh toát. Tay siết chặt, ánh mắt tối sầm .
Chuyện... đang  lệch khỏi kế hoạch .