Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 1533

Cập nhật lúc: 2025-04-16 15:31:00
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Không biết có phải là vì sự kiện có thật hay không, nhưng trên mạng nói rằng 'Trường học ma' rất thần bí, chơi xong tốt nhất nên đi phơi nắng hoặc vào chùa cúng bái... Nếu không thì sẽ dính phải mấy thứ không được sạch sẽ.”

“Hơn nữa, vì lý do này mà không có nhiều DM (người dẫn dắt) dám hướng dẫn 'Trường học ma'. Dù trả giá cao thì vẫn phải đặt lịch trước. Theo lời các DM, nếu họ hướng dẫn quá nhiều lần, cơ thể sẽ không chịu nổi.”

Thường Gia Ngôn nhướng mày, hỏi: “Cậu tin chuyện này à?”

Cẩu Văn Kiệt lắc đầu, cười nói: “Tôi không tin đâu... Cá nhân tôi nghĩ đây chỉ là mấy lời nói bịa đặt từ các tiệm viết kịch bản để tăng doanh thu, làm người ta tò mò thôi! Nhưng không thể phủ nhận chiêu tiếp thị 'bỏ đói' này khá hiệu quả. Cậu thấy đấy, tôi đã sa lưới rồi này.”

Thường Gia Ngôn nhìn anh một lát rồi lắc đầu: “Kể cả có không tin thì cậu cũng nên hãi hùng trước một số chuyện kỳ quái này. Đừng tham gia vào mấy trò kỳ lạ quá mức. Nếu không chịu được thì sẽ bị nhiễu loạn từ trường đó.”

Anh nhìn Cẩu Văn Kiệt, thêm một chút lo lắng: “Những người tu theo đạo như tôi thì không sao, nhưng cậu thì là người bình thường mà!”

Cẩu Văn Kiệt nghe thấy vậy, biết gia đình Thường Gia Ngôn có chút đặc biệt, bèn vỗ nhẹ vào vai anh, vừa cười vừa nói: “Được rồi, được rồi! Cảm ơn người anh em đã quan tâm. Nhưng đây chỉ là một trò chơi thôi mà, đừng nghĩ ngợi quá nhiều. Nhanh đi uống với tôi một ly đi!”

Nói xong, Cẩu Văn Kiệt nắm lấy vai Thường Gia Ngôn, như thể đẩy anh đi về phía quán rượu.

Thường Gia Ngôn cảm thấy như có một chút gì đó không đúng, có thể là do anh mơ hồ nhìn thấy... Một luồng khí đen mờ nhạt đang tỏa ra từ cơ thể Cẩu Văn Kiệt.

Sau khi gọi thêm vài người bạn, nhóm của Cẩu Văn Kiệt bắt đầu gọi món xiên và rượu ở quán thịt nướng, nói cười ầm ĩ. Thời gian trôi qua nhanh chóng, và mọi người không để ý đến lúc đêm khuya đã qua.

Lúc tan cuộc, Thường Gia Ngôn phát hiện tàu điện ngầm và xe buýt đã hết chuyến. Anh thử gọi taxi, nhưng đợi một lúc lâu cũng không có chiếc xe nào nhận đơn.

Cẩu Văn Kiệt đã uống say, vòng tay qua vai Thường Gia Ngôn và nói: “Ây, cậu về làm gì! Nói với bạn cùng phòng hay gia đình cậu là đêm nay ở lại nhà tôi đi. Tôi thuê phòng gần đây, không xa đâu, đi vài bước là đến rồi.”

Thường Gia Ngôn nhìn anh, nửa đùa nửa thật: “Nhà cậu có an toàn không? Cậu sẽ không làm gì tôi đâu đấy chứ?”

Cẩu Văn Kiệt vỗ vào vai anh, nhăn mặt: “Mẹ kiếp, xuống địa ngục đi! Ông đây độc thân lâu rồi, không mù đến nỗi thích cậu đâu!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1533.html.]

Thường Gia Ngôn cất điện thoại vào túi và đáp: “Được rồi, vậy tối nay tôi qua nhà cậu tá túc một đêm.”

Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường

Cẩu Văn Kiệt mỉm cười: “Đi thôi.”

Anh ta dẫn Thường Gia Ngôn đi, trong khi nhóm bạn phía sau vẫn còn cười đùa.

“Mấy cậu uống xong nhớ cẩn thận đấy!”

“Đừng ngủ chung giường đấy nhé!”

Thường Gia Ngôn im lặng, không nói gì. Cẩu Văn Kiệt cười mắng lại rồi nói: “Đi thôi, đến nhà tôi. Địa chỉ là XXX...”

Thường Gia Ngôn vừa định lấy điện thoại ra xem bản đồ thì Cẩu Văn Kiệt nói: “Định xem bản đồ để làm gì? Theo bản đồ thì đi quá xa rồi, tôi biết một con đường tắt, ngày thường chẳng ai đi, nhưng sẽ tiết kiệm được không ít chặng đường.”

Thường Gia Ngôn nhìn đồng hồ, đã gần hai giờ sáng. Anh nghi ngờ: “Đêm khuya rồi, đi đường vắng có an toàn không?”

Cẩu Văn Kiệt vỗ vỗ vai anh, cười lớn: “Hai người đàn ông trưởng thành rồi, cậu sợ cái gì? Bình thường tôi đi một mình cũng chẳng sao.”

Thường Gia Ngôn nghĩ một lúc, cảm thấy cũng đúng. Hơn nữa, gần đây anh cũng học hỏi một vài thủ thuật từ Kỷ Hòa, có chút hiệu quả. Nếu gặp phải kẻ xấu, anh chỉ cần vẽ vài lá bùa đơn giản là được.

Thế là anh gật đầu, quyết định đi theo Cẩu Văn Kiệt: “Được rồi, tiết kiệm được sức lực thì đi thôi!”

Dưới sự dẫn đường của Cẩu Văn Kiệt, hai người men theo một ngõ nhỏ vắng vẻ.

Đến lúc này, Cẩu Văn Kiệt mới chợt nhớ ra Thường Gia Ngôn nói gần đây đang học hỏi từ Kỷ Hòa, anh giật mình hỏi: “Cái gì?! Tên nhóc như cậu mà được Kỷ Hòa coi trọng á?!”

“Cao thủ như Kỷ Hòa, chẳng phải phải thu nhận một đứa trẻ tài năng phi thường sao? Giống như trong tiểu thuyết ấy, chỉ cần nhặt linh tinh trên đường là có thể tìm được một viên thần dược.” Cẩu Văn Kiệt nói, ngạc nhiên không tin vào lời của Thường Gia Ngôn.

 

Loading...