Yến Lâm phản ứng cực kỳ nhanh nhạy. Cô lập tức đưa tay , bấm một vài huyệt đạo Điền Kỳ.
Lực tay của cô mạnh đến mức khiến Điền Kỳ đau điếng, suýt chút nữa thì hét lên. Yến Lâm kịp thời nhỏ:
"Đừng kêu. đang phong tỏa năm giác quan của , như âm khí sẽ xâm nhập chậm hơn. Cố gắng giữ bình tĩnh, loại bỏ suy nghĩ linh tinh. Nỗi sợ chỉ khiến quá trình dị hóa diễn nhanh hơn thôi."
Lúc , Điền Kỳ thể mở miệng nữa. trong đầu cô chỉ còn duy nhất một cái tên xoay quanh mãi—Trì Dật... Trì Dật...
Chẳng lẽ, Trì Dật cũng biến thành một trong những con bù đó?
Trong khi Yến Lâm đang hỗ trợ Điền Kỳ, thì Kỷ Hòa cũng yên. Cô nhanh chóng lao về phía đám bù gần đó. Tiếng giấy vàng xé gió vang lên liên tiếp:
"Bốp! Bốp! Bốp!"
Một loạt bùa vàng từ tay cô tung , chuẩn xác dán thẳng giữa trán từng con bù . Mỗi một lá bùa chạm liền khiến con bù cứng đờ, yên bất động.
Chỉ đến lúc , chúng mới thật sự trông giống như những con bù bình thường.
"Phịch!" – Điền Kỳ quỵ xuống đất. Cơ thể cô mềm nhũn, tay chân bủn rủn như từ cõi c.h.ế.t về. Cuối cùng, cô thể hít thở dễ dàng hơn.
Ngẩng đầu lên, trong đám bù phía , cô kinh hoàng nhận — ai khác chính là Trì Dật và Lục Ương!
"Trì Dật! Lục Ương!" – Điền Kỳ òa , chạy nhào đến, đưa tay run rẩy chạm hai họ.
Một mặc áo trắng tay ngắn, mặc váy vàng nhạt. Những khuôn mặt ngũ quan rõ ràng, ánh trống rỗng đang hướng về phía cô—tựa như đang nhạo nỗi sợ hãi và bất lực của chính cô lúc .
Không còn nghi ngờ gì nữa, hai con bù mặt chính là bạn trai và bạn của cô!
Điền Kỳ nghẹn ngào hỏi Kỷ Hòa và Yến Lâm trong tiếng nấc:
"Hai chị ơi… Chuyện là ? Bạn em… còn cứu ?"
Kỷ Hòa gật đầu, giọng điềm tĩnh:
"Yên tâm, vẫn còn cứu ."
Yến Lâm cũng bước lên, chủ động :
"Để lo."
Cô rút một con d.a.o nhỏ từ túi, rạch nhẹ ngón tay ép vài giọt máu. Những giọt m.á.u đỏ sẫm nhỏ từng giọt miệng hai con bù .
"Có dương khí của sống, họ sẽ tỉnh ." – Yến Lâm thì thầm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1604.html.]
Điền Kỳ ôm chặt lấy hai bạn như sợ họ biến mất ngay mắt. Nếu Trì Dật và Lục Ương thực sự c.h.ế.t ở đây… cô còn sống để gì.
Cô lặng im trong bóng tối, bất động suốt một thời gian— thể là một phút, cũng thể là mười phút, thậm chí nửa tiếng đồng hồ. Cuối cùng, khi cảm nhận bó rơm trong lòng đang dần mềm , thì đôi chân cô cũng tê dại mất cảm giác.
Từ từ, hai hình bằng rơm bắt đầu co giật, biến đổi. Những nhúm rơm rối tung rối mù dần dần khép , hóa thành cơ thể .
—là Trì Dật và Lục Ương!
Điền Kỳ , nước mắt chảy ngừng.
Cô còn kịp gì thì Trì Dật bất ngờ bật dậy, chỉ tay thẳng Lục Ương và hét lớn:
"Phải cẩn thận với cô ! Cô là kẻ điên!"
Giọng đầy hoảng loạn, như trải qua cơn ác mộng khủng khiếp:
"Người trong làng đều là một lũ điên, biến thái! Các gì ở chúng ? Định dụ chúng đến đây g.i.ế.c từng một đúng ?!"
Mộng Vân Thường
Lục Ương chỉ nhếch môi lạnh:
"Biến thái ? Anh như thể dính dáng gì cả. Trì Dật, những chuyện , trong lòng tự ?"
Trì Dật hề lùi bước, nghiến răng :
" gì mà tự ? Các biến thành bù , chẳng lẽ do các ?! Các đang g.i.ế.c !"
Lục Ương phản bác gay gắt:
" gì cả!"
Hai tỉnh , bao lâu thì sang cãi kịch liệt.
Điền Kỳ giữa, hoang mang bạn , sang bạn trai. Cô nên tin ai. Mọi thứ quá rối rắm, quá bất ngờ.
Lục Ương đột nhiên bật , ánh mắt lạnh như băng:
"Trì Dật, còn định giả bộ đến bao giờ? Những lời với đó, dám nhắc mặt bạn gái của ?"
Trán Trì Dật hằn rõ những đường gân, vẻ đang căng thẳng. Để tránh câu hỏi đó, lập tức đổi chủ đề:
"Chúng nên về chuyện . Tại cô cứ cố tình lái sang hướng khác? Rõ ràng là bà của cô—bà Lưu— biến thành bù !"