Sau một thời gian suy nghĩ cẩn trọng, Thành Nhạn chủ động liên lạc với Đàm Lạc, lấy lý do quảng bá sản phẩm mới để mời gặp mặt.
Không ngờ, Đàm Lạc dễ dàng mắc bẫy. Anh tưởng cô đổi ý định, nên chút nghi ngờ mà đến điểm hẹn. ngay khi uống xong ly cà phê mà cô đưa, lập tức ngã gục—bên trong rõ ràng thuốc ngủ.
Điều tệ hại nhất là Đàm Lạc vốn linh cảm chuyện , nên khi gặp Thành Nhạn, cố tình giữ kín hành tung, báo cho quản lý, cũng chia sẻ lịch trình với ai. Chính sự kín đáo khiến cảnh sát đó dù tìm kiếm nhiều ngày cũng thể dấu vết của .
Khi tỉnh , Đàm Lạc nhận đang giam giữ trong một căn hầm tối, tức giận hoảng loạn. Anh lập tức chất vấn:
"Rốt cuộc cô cái gì? Bắt cóc còn giả vờ đạo đức, cô điên thật đấy ?"
Thành Nhạn trong bóng tối, giọng bình thản như hề chuyện gì xảy :
"Em ý hại . Em chỉ giúp trở nên hơn."
"Cút cái kiểu ngụy biện đấy !" – Đàm Lạc gần như gào lên. – "Bắt cóc mà còn là cho ? Cô còn hổ là gì ?"
Mộng Vân Thường
Anh thở dốc vì tức giận, ánh mắt lộ rõ sự phẫn uất:
"Không ngờ cô giỏi đóng kịch đến , Thành Nhạn. Ngoài mặt thì là fan trung thành ủng hộ sự nghiệp của , nhưng thật là vì mê đúng ? Giờ thấy hẹn hò với tiểu thư nhà họ Tôn, trong lòng ghen tức nên mới trò ?"
Thành Nhạn khẽ , ánh mắt vẫn lạnh như băng:
"Nếu nghĩ thì cứ nghĩ . Dù , mục đích của em đơn giản—em chia tay cô ."
Cô bước đến gần, giọng đều đều:
"Anh chỉ cần gọi một cuộc điện thoại, rằng chia tay. Sau đó em sẽ để , thể cuộc sống bình thường."
Đàm Lạc bật giễu cợt:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1652.html.]
"Cô mơ ? với cô đang . Tại chia tay chứ?"
"Không ." – Thành Nhạn vẫn . – "Nếu chịu chia tay, thì chúng cứ tiếp tục như thế . Em thời gian, và em đủ kiên nhẫn."
Không gian rơi im lặng. Trong đầu Đàm Lạc xoay chuyển hàng loạt suy tính. Anh kẻ ngốc để dễ dàng đầu hàng. Hơn nữa, việc đang hẹn hò với một gia thế lớn như cô chủ nhà họ Tôn là cơ hội để bước chân tầng lớp quyền lực— sẽ dễ dàng từ bỏ điều đó.
Còn về Thành Nhạn… Anh tin chắc rằng cô sẽ dám hại . Cô rõ ràng là một fan cuồng, mà fan cuồng thì thường yêu theo kiểu méo mó nhưng vẫn mang chút cảm tình. Chỉ cần nắm điểm yếu đó, tin thể xoay chuyển tình thế.
Thời gian trôi qua, hai giằng co trong căn hầm nhỏ. Dù giam lỏng, nhưng Thành Nhạn vẫn đảm bảo đầy đủ nhu cầu cơ bản cho —thức ăn, nước uống, vệ sinh… tất cả đều chu đáo. Cô ăn gì, Đàm Lạc cũng ăn thứ đó, thậm chí điều kiện còn hơn nhiều nơi khác.
Ban đầu, Đàm Lạc nghĩ chỉ cần kéo dài thời gian, Thành Nhạn sẽ chán nản và buông tha. càng ở lâu, càng nhận cô hề ý định thỏa hiệp. Gương mặt của cô, mỗi , đều toát lên sự kiên định đáng sợ.
Cuối cùng, kìm , Đàm Lạc bật một tràng đầy phẫn nộ:
"Đồ điên! Cô vấn đề thần kinh , Thành Nhạn? Nói trắng , cô chỉ là một fan. gì là quyền của , cô tư cách gì mà nhúng tay !"
Thành Nhạn im trong bóng tối, hề nổi giận. Giọng cô vang lên, nhẹ nhàng mà lạnh lẽo:
"Chỉ dựa việc em và nhiều fan khác đổ bao nhiêu tiền . Chúng em là hy vọng thấy một thần tượng tương lai, chứ để chứng kiến tự hủy hoại chính vì mấy mối quan hệ nhảm nhí."
Đàm Lạc gào lên:
"Thế bao nhiêu tiền cô bỏ , trả hết! Muốn bao nhiêu cứ ! Tha cho !"
Thành Nhạn lắc đầu:
"Không ."
Cô ngẩng đầu lên, giọng khẽ vang trong bóng tối:
"Thần tượng mỹ, phần lớn chỉ tồn tại trong trí tưởng tượng của fan. trong trí tưởng tượng , Đàm Lạc chính là sự mỹ mà em từng tin tưởng."