Kỷ Hòa lạnh giọng  khẩy:
"Những gì  ,   ở đây đều  thấy rõ ràng.   thể dùng  thủ đoạn gì chứ? Hay là ý   , Thiên Thượng Cung Khuyết các  chỉ  chút năng lực  thôi ? Ngay cả việc một   gian lận   cũng  phân biệt nổi?"
Người đàn ông  vẫn còn định cãi , nhưng  kịp mở miệng, Hạng Vân Phi  trầm giọng cắt ngang:
"Đủ . Cút xuống cho ."
Khí thế của ông  quá mức đáng sợ, khiến đối phương im bặt  dám chống đối, chỉ  thể cúi đầu rút lui như một con ch.ó cụp đuôi.
Lúc , Hạng Vân Phi thong thả  dậy, hai tay đặt  lưng, từng bước tiến  gần  mặt Kỷ Hòa. Ông  quan sát cô vài giây  :
"Phụ nữ đến từ nước Hoa … Hôm nay vận may  về phía cô,  giữ lời hứa, tha mạng cho cô.    là  ."
Dù là kẻ  sạch sẽ gì, nhưng Hạng Vân Phi đúng là loại  trọng chữ tín. Có thể m.á.u me,  thể tàn bạo, nhưng một khi  hứa thì sẽ  nuốt lời.
Kỷ Hòa nhẹ gật đầu, thản nhiên :
"Anh Hạng là   giữ chữ tín, chúng   cảm kích. Thật  chúng   ngại đường xa đến tận Lư Vượng , cũng là vì  chuyện  nhờ."
"Vậy thì cô cứ ."
Hạng Vân Phi cầm chuỗi tràng hạt trong tay, những ngón tay gầy nhưng rắn chắc xoay tròn từng hạt một cách nhịp nhàng. Giọng  ông  dù vẫn lạnh lùng, nhưng  mang theo vài phần khách sáo.
Ông   ngốc, cũng hiểu rõ cô gái  mặt    tầm thường. Với những kẻ  năng lực thật sự, ông  luôn dành một phần tôn trọng.
Kỷ Hòa liếc mắt  Yến Lâm. Cô gái  hiểu ý, liền rút từ trong túi  một tấm thẻ căn cước, đặt lên mặt bàn:
"Đây là một tấm thẻ căn cước giả,  bán  từ chỗ của các . Chúng     phận   mua nó."
Hạng Vân Phi cầm tấm thẻ lên xem,  một lúc  gật đầu:
"Không sai, thứ  đúng là do bên   .  mà…"
Giọng ông  đột nhiên trầm xuống, mang theo vẻ nghiêm túc khó lường:
"Hai cô gái nhỏ, các cô đang đùa với  đấy ? Muốn  đồng ý chuyện gì cũng , nhưng duy chỉ  chuyện  là  thể."
"Đây là nguyên tắc  ăn của . Nếu chỉ vì vài lời của các cô mà  tiết lộ thông tin của khách hàng… Sau  ai còn dám tới tìm  giao dịch nữa?"
Mộng Vân Thường
Yến Lâm  xen :
"Chúng  cam đoan sẽ  tiết lộ là do  ."
 thái độ của Hạng Vân Phi vẫn vô cùng cứng rắn, ông  lắc đầu:
"Không . Chuyện gì cũng  giới hạn, đạo đức nghề nghiệp là thứ   thể chạm đến. Yêu cầu ,   thể đồng ý."
Ông   dứt khoát, rõ ràng là    tiếp tục cuộc trò chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1678.html.]
"Hai cô, mời về cho."
Câu   dứt, cô gái tóc đen  bên cạnh ông  liền bước lên phía , giơ tay   động tác mời:
"Xin mời rời ."
Ánh mắt Yến Lâm vô tình lướt qua cô gái . Cô  vốn  để ý, nhưng khi  kỹ   nữa, đột nhiên cảm thấy  điều gì đó  đúng. Gương mặt của  phụ nữ …  quen, thậm chí quen đến mức khiến cô rợn da gà.
Yến Lâm bất giác  đầu,  về phía bàn  phía  Hạng Vân Phi. Trên bàn  một tấm ảnh đen trắng đang  thờ phụng, bên cạnh là nén nhang vẫn còn đang cháy dở.
Đó là… di ảnh của   khuất.
Cô gái tóc đen đang   mặt họ —  dung mạo giống hệt  trong di ảnh!
Ngay khoảnh khắc nhận  điều đó, lưng Yến Lâm lạnh toát, mồ hôi túa . Cô  vội vàng kéo nhẹ tay áo Kỷ Hòa, hạ giọng thì thầm:
"Kỷ Hòa… chuyện  là ? Rõ ràng cô  là  sống, vẫn   thở…"
Tai của Hạng Vân Phi nhạy bén đến đáng sợ, lập tức   cuộc trao đổi nhỏ của hai . Ông  nở nụ ,  xoay chuỗi hạt trong tay  :
"Không cần  sợ hãi thế . Cô gái   mặt hai  là con gái lớn của , tên là Hạng La. Còn  trong di ảnh là em gái song sinh của nó, Hạng Bích."
Thì  là .
Yến Lâm thầm thở phào nhẹ nhõm. Không  chuyện linh dị thì  .
"Thật đáng tiếc khi  ." Cô  dò xét hỏi tiếp:
" con gái thứ hai của … tại   mất?"
Hạng Vân Phi nhíu mày, vẻ mặt thoáng hiện chút u ám:
"Chuyện đó xảy   ngày cưới của Hạng La, con gái lớn của ."
"Dưới trướng   một   tín tên là Khương Đằng. Hắn  việc chắc chắn, trung thành,  thông minh nhanh nhẹn. Thấy   vẻ ngoài  đắn,  tử tế nên  quyết định gả con gái lớn cho ."
"Tất nhiên,  khi định việc hôn sự ,  cũng  hỏi ý hai đứa. Cả Hạng La và Khương Đằng đều đồng ý,  ai phản đối."
" đến đúng ngày cưới của chúng, con gái thứ hai, Hạng Bích,  bất ngờ nhảy xuống biển tự vẫn."
"Nhảy xuống biển?" Yến Lâm  khỏi sững sờ.
" ."
Giọng Hạng Vân Phi trầm xuống:
" bao trọn một chiếc du thuyền tổ chức lễ cưới cho hai đứa. Suốt cả ngày hôm đó,  ai tìm thấy Hạng Bích. Đến khi hôn lễ kết thúc,   phát hiện t.h.i t.h.ể con bé nổi  mặt biển..."
Nói đến đây, ông  dừng , ngẩng đầu lên, khóe môi mím chặt. Đôi mắt vẫn xoay chuỗi tràng hạt, nhưng vẻ mặt  hiện rõ sự bi thương khó che giấu.