Khoảng một tháng , chương trình "Giai điệu tự nhiên"   tất quá trình ghi hình. Kỷ Hòa cuối cùng cũng  trở về nhà  quãng thời gian dài bận rộn. Cô  lười vài hôm để nghỉ ngơi, dưỡng sức,  bất chợt nhớ   khá lâu    livestream.
Sau một chiều mát mẻ, trời trong nắng nhẹ, Kỷ Hòa quyết định mở  buổi livestream đầu tiên  kỳ "nghỉ phép"  báo . Vừa lên sóng, khung chat  náo nhiệt hẳn lên.
"[Người mất tích   về  đây!!]"
"[Cuối cùng thì chị Kỷ cũng nhớ  chị còn nợ tụi em một cái livestream nữa... hu hu hu.]"
"[Cái tần suất livestream  đúng là thử thách lòng trung thành của những  chỉ chờ xem bói chứ  theo game show đấy! (tim tan nát)]"
Kỷ Hòa bật , giọng nhẹ nhàng nhưng  giấu  sự hóm hỉnh quen thuộc.
"Vẫn như  khi nha, mỗi buổi livestream  sẽ  ba quẻ bói. Ai nhanh tay comment  thì sẽ   xem ."
Chưa đầy vài giây , khung chat  trôi nhanh như gió. Sau một cuộc đua tốc độ căng thẳng,  may mắn đầu tiên  lộ diện với cái tên khá dễ thương: "Ngôi Sao May Mắn Tiểu Nguyệt".
Vừa  tên là Kỷ Hòa  đoán ,   chắc chắn  chữ "Nguyệt" trong tên thật. Cô dịu dàng hỏi:
"Chào Tiểu Nguyệt, hôm nay em  hỏi gì nào?"
Bên  màn hình, Tiểu Nguyệt dường như đang xúc động đến mức nghẹn lời vì  gọi tên một cách  mật như thế. Sau vài giây lúng túng, cô nàng bật ,  giọng lắp bắp:
"Haha… À… cái đó… gần đây em gặp một chuyện khá kỳ lạ chị ạ."
Cô hít  một   kể tiếp:
"Gần đây, cứ mỗi  em ngủ là   thấy bên tai  ai đó thì thầm. Giọng    u ám,  buốt cả … Họ cứ     một câu: 'Trả  cho … Trả  cho …'"
Vừa kể, Tiểu Nguyệt  bắt chước  cái giọng thê lương đó. Cô nàng  năng khiếu diễn xuất nên giọng giả giống đến rợn , khiến nhiều  xem rùng .
"[Trời ơi, nổi da gà thật sự…]"
"[Đêm nay kiểu gì  cũng mơ thấy cảnh  cho coi. Ai cứu tui với!]"
"[Lạnh gáy thiệt đó. Như  ai  ngay   .]"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1725.html.]
Cũng may Tiểu Nguyệt  điểm dừng. Cô nàng lập tức im lặng  khi thấy bình luận bắt đầu chuyển sang rùng rợn.
"Em   tại   gặp  chuyện như . Người   gì mà trả  cho họ chứ, em sống   nguyên tắc, xưa giờ  từng lấy nhầm đồ của ai hết!" – Tiểu Nguyệt phân trần với vẻ khó hiểu.
Mộng Vân Thường
Khán giả trong khung chat thì  bỏ lỡ cơ hội thể hiện trí tưởng tượng phong phú:
"[Có khi nào cô  lấy nhầm đồ của ai đó mà  ?]"
"[Hay là vô tình nhặt  món đồ gì mà  ?]"
Kỷ Hòa mỉm , cô yêu cầu Tiểu Nguyệt cung cấp bát tự ngày sinh để tiện tính toán. Sau một lúc bấm đốt ngón tay, vẻ mặt của cô bỗng trầm xuống, mang theo chút bí hiểm.
"Gần đây em  mua quần áo ?" – Kỷ Hòa hỏi.
Tiểu Nguyệt ngạc nhiên, mắt sáng rỡ lên:
"Có ! Trời ơi, chị  cả chuyện  luôn ?"
"Vậy em mua ở ?" – Kỷ Hòa tiếp tục.
"Em mua ở một cửa hàng đồ hiệu second-hand đó chị. Có vài món hàng xa xỉ em mê lắm nhưng họ  sản xuất nữa, chỉ còn tìm  ở mấy cửa hàng đồ cũ thôi. Bộ em đang mặc đây là một trong  đó! Chị xem thử   ?"
Nói xong, Tiểu Nguyệt phấn khích  dậy khoe bộ đồ đang mặc. Đó là một chiếc áo màu hồng phấn theo phong cách Xiaoxiangfeng, kiểu dáng cổ điển và thanh lịch. Ở n.g.ự.c trái còn  logo của một thương hiệu nổi tiếng –  phát là nhận  ngay.
Bình luận bắt đầu chia  hai phe:
"[Ơ kìa, đồ second-hand hả? Không mua nổi đồ mới thì thôi đừng bày đặt hàng hiệu.]"
"[Gì kỳ ? Nói  cay cú ghê. Người nổi tiếng,   tiền cũng  săn đồ ở mấy cửa hàng đó mà. Miễn là họ thật sự thích, chứ  gì sai?]"
"[ cũng  mua second-hand nè,  rẻ  còn bền. Quan trọng là  chọn kỹ, mang về giặt sạch sẽ thì vẫn mặc  ngon lành.]"
"[ thì  chịu  … Tâm lý sạch sẽ của   cho phép. Lỡ  món đồ từng thuộc về   mất thì ? Nghe đáng sợ lắm.]"
"[Sao mà nghiêm trọng thế. Bộ  đang   đất  từng   c.h.ế.t chắc? Cái gì mà cứ gán cho mấy món đồ second-hand là  ma thế?]"