Ngay từ khoảnh khắc đầu tiên  thấy Kỷ Hòa, sắc mặt tươi tỉnh của Điền Nhược Kỳ liền tối sầm , như thể tâm trạng   dội một gáo nước lạnh.
Cô  lập tức sà  lòng Đỗ Lỗi, giọng nũng nịu nhưng  giấu  sự khó chịu:
"Anh Đỗ,   gặp cô  ở đây chứ..."
Đỗ Lỗi  nhíu mày, ánh mắt sắc lạnh thoáng qua khi  về phía Kỷ Hòa,  đó buột miệng hỏi:
"Kỷ Hòa?"
Điền Nhược Kỳ  thấy giọng điệu  thì lập tức cảnh giác, trong lòng bất an,  nhịn  liền thăm dò:
"Anh  cô  ? Cô  là ai ? Có quan hệ gì với  ?"
Trong lúc , thần sắc cô   giấu  vẻ thấp thỏm. Vì sợ nếu Đỗ Lỗi  chút cảm tình  chú ý nào với Kỷ Hòa, thì e là vị trí của cô  bên cạnh  sẽ  còn vững chắc.
May mắn , Đỗ Lỗi khẽ bật , nhưng tiếng   mang theo vẻ lạnh lẽo:
"Người quen cũ thôi. Danh tiếng của cô ,   từ lâu , chỉ là   dịp chính thức tiếp xúc."
Hắn dừng một chút,  đột nhiên nhớ  chuyện cũ, ánh mắt tối :
"Hồi   từng hứa với Ngu Dịch,  sẽ để   debut  chương trình 'Con đường ánh '. Mọi thứ đều chuẩn  xong xuôi, đạo diễn, ban giám khảo, cả ê-kíp  cũng  dặn dò hết. Ai ngờ, nửa đường  nhảy  một Kỷ Hòa, tố cáo Ngu Dịch đạo nhạc!"
Hắn  khẩy một tiếng:
"Cô  nghĩ  là ai chứ? Ngu Dịch đạo nhạc  , chẳng lẽ   ? Thời buổi , ai còn tự sáng tác nữa? Cứ  quanh showbiz bây giờ ,  nào chẳng vay mượn, chắp vá? Ngay cả trong giới phim ảnh, văn chương, thứ gọi là 'nguyên bản' cũng chẳng còn mấy ai tin nữa. Xưa   câu, 'văn chương trong thiên hạ đều là  chép',   vô cớ mà  . Ấy  mà Kỷ Hòa  cứ   vẻ thanh cao, nhất quyết phá vỡ cái luật ngầm !"
"Thật nực ..."
Nói tới đây, sắc mặt Đỗ Lỗi  đen kịt.
Ban đầu,  còn vỗ n.g.ự.c cam đoan với Ngu Dịch rằng chỉ cần tham gia chương trình,   chắc chắn sẽ nổi tiếng.  kết quả thì ? Không những Ngu Dịch  loại khỏi chương trình, mà  cũng mất mặt, trở thành trò  cho cả giới.
Mối hận , Đỗ Lỗi đương nhiên  thể nuốt trôi.
Nghe đến đây, cuối cùng Điền Nhược Kỳ mới thở phào nhẹ nhõm. May quá, Đỗ Lỗi  về phía cô . Nếu  mà để mắt đến Kỷ Hòa thì cô  chắc tức đến phát .
Điền Nhược Kỳ đảo mắt một vòng,  nhanh nhảu châm dầu  lửa:
"Giám đốc Đỗ, cô  ghê gớm như ,    dạy cho cô  một bài học? Chẳng lẽ cứ để cô  thích  gì thì  ?"
Đỗ Lỗi liếc cô một cái,  lạnh:
"Thôi nào, thu  mấy chiêu trò nhỏ của cô . Cô nghĩ     ?"
Điền Nhược Kỳ  dội gáo nước lạnh, lập tức im bặt,  dám  thêm câu nào.
 Đỗ Lỗi  đổi giọng, trầm ngâm:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1752.html.]
" đúng là cô  cần  cảnh cáo một trận. Nếu , cô  sẽ nghĩ   thể   gì thì ."
Lễ hội thời trang phong cách dân tộc  , hầu hết các thương hiệu lớn đều  mối quan hệ với . Đỗ Lỗi xoa cằm, trong đầu nhanh chóng lóe lên một ý tưởng  mấy  lành...
Còn về phía Kỷ Hòa.
Sau khi  tất khâu trang điểm và  tóc, cô đang chuẩn   đồ thì bất ngờ  một cô trợ lý trẻ hốt hoảng lao  phòng.
Mặt cô trợ lý trắng bệch, nước mắt giàn giụa, giọng run rẩy như sắp :
"Cô Kỷ Hòa... xảy  chuyện !"
Cô  run rẩy đưa bộ đồ trong tay :
"Bộ trang phục biểu diễn của cô... áo khoác  đổ mực mất ."
Mộng Vân Thường
Lâu Gia Thụ  bên cạnh   thấy liền cau mày:
"Sao  thành  thế ? Mực ở  ?"
Chiếc áo khoác trắng tinh vốn là điểm nhấn trong tổng thể trang phục của Kỷ Hòa, giờ  loang một vệt mực đen rõ rệt. Mặc dù diện tích  lớn nhưng  ánh đèn sân khấu và ống kính độ nét cao, vết bẩn  chắc chắn sẽ   thấy rõ mồn một.
Trợ lý nhỏ cuống quýt:
"     thế... Quần áo rõ ràng vẫn để yên ở đó. Khu vực hậu trường đều kiểm soát   chặt chẽ,  ai  phép tự tiện  cả.  đến lúc   thì nó  như  ..."
Cô  càng  càng lắp bắp, rõ ràng là vô cùng hoảng loạn và bất an.
Lâu Gia Thụ lập tức hỏi:
"Vậy còn bộ đồ dự phòng ? Mang  ngay !"
Với những sự kiện lớn như thế , phương án dự phòng luôn là bắt buộc để tránh sự cố bất ngờ.
 trợ lý lắc đầu như  :
"Quần áo dự phòng... vẫn đang  đường vận chuyển. Đường  tắc  ạ. Còn  tới nơi. Mà buổi lễ sẽ bắt đầu trong  đầy nửa tiếng nữa... chắc chắn là  kịp!"
Lâu Gia Thụ tròn mắt,  thể tin nổi:
"Gì cơ?! Đồ dự phòng các cô  để sẵn ở hậu trường mà còn  đợi vận chuyển đến? Làm ăn kiểu gì thế hả?"
Kỷ Hòa nhẹ nhàng kéo góc áo Lâu Gia Thụ, lắc đầu khẽ  hiệu  đừng trách mắng thêm nữa.
Sự kiện lớn như lễ hội  , lẽ   tình huống đều   tính toán kỹ. Vậy mà vẫn xảy  chuyện, khả năng lớn là   cố tình  tay,  phá hoại cô.
Mục đích là gì?
Khiến cô vì chiếc áo  bẩn mà  thể bước lên sân khấu? Hoặc nếu  lên , thì cũng sẽ trở thành trò  vì vẻ ngoài luộm thuộm?
Nếu họ nghĩ chỉ bằng một vết mực  thể khiến cô gục ngã...  thì thật nực .