Sáng hôm , lúc 9 giờ 57 phút, chỉ còn ba phút nữa là đến giờ chính thức bắt đầu buổi biểu diễn. Mọi  trong đoàn đang sốt ruột chờ đợi. Đoàn trưởng liếc đồng hồ,  chút lo lắng:
"Vẫn  liên lạc  với Ngô Mộng Nguyệt ?"
Một cô gái trong đoàn đáp:
"Chưa ạ. Liệu cô   ngủ quên ,  thể quên mất hôm nay  lên sân khấu ?"
Đoàn trưởng lắc đầu:
"Không thể nào! Ngô Mộng Nguyệt  coi trọng buổi biểu diễn  , hôm qua cô  còn ở  để tập thêm giờ mà."
Một cô gái khác gợi ý:
"Chính vì tập muộn như ,  về nhà muộn, ngủ muộn, nên hôm nay mới trễ như ."
"Không, Ngô Mộng Nguyệt   kiểu  như ," Đoàn trưởng , vẻ kiên quyết.
"Vậy    bây giờ? Buổi biểu diễn sắp bắt đầu , nếu   vũ công múa chính, chúng  biểu diễn thế nào?" – một  trong đoàn lo lắng hỏi.
" ,  nhiều khán giả  mua vé chỉ để xem Ngô Mộng Nguyệt. Nếu cô   lên sân khấu, lỡ như khán giả gây rối thì ?" – một  khác thêm .
Một  trong đoàn nhanh chóng đề xuất:
"Vậy thì  vũ công múa chính khác . Mọi  đều  thể nhảy giống  mà, điệu múa của Ngô Mộng Nguyệt cũng    . Tại    một vũ công múa chính khác?"
Đoàn trưởng  Tiểu Viên, mỉm :
"Tiểu Viên,  thấy Ngô Mộng Nguyệt   mặt ở đây, cô  vui ? Cô  mơ ước   vũ công múa chính từ lâu đúng ?"
Tiểu Viên  chút tức giận, đáp :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1760.html.]
"Trời ơi,  chỉ  đưa  một lời khuyên thôi,    coi là  ý  ? Vậy thôi, đừng nhảy nữa!"
"Được ,  ," Đoàn trưởng ngắt lời,  vội vàng. "Tiểu Viên, cô lên . Cô tạm thời thế chỗ Ngô Mộng Nguyệt,  vũ công múa chính trong buổi biểu diễn  ."
Mộng Vân Thường
Tiểu Viên ngay lập tức nở nụ  mãn nguyện. Cô  ghét Ngô Mộng Nguyệt, nhưng ghét cảm giác là một vũ công phụ họa. Vũ công phụ họa  thể   nhiều, nhưng vũ công múa chính thì chỉ  một. Dù  bỏ  bao nhiêu công sức, ánh mắt của khán giả luôn luôn hướng về vũ công múa chính,  ai   nền cả. Cô cũng , buổi biểu diễn ,   đều đến vì Ngô Mộng Nguyệt.
Cô    Ngô Mộng Nguyệt  mất tích như thế nào, nhưng đây rõ ràng là một cơ hội trời ban cho cô. Cô sẽ  bỏ lỡ.
Lúc lên sân khấu, Tiểu Viên xoay tròn, cất  trong những điệu múa điêu luyện. Lần đầu tiên, cô cảm nhận  sự chú ý của  , ánh mắt và những tràng vỗ tay chỉ dành cho . Cô cúi  chào khán giả, nhưng khi cúi xuống  cuối, một cảnh tượng khiến cô  dừng .
Trước mắt cô, sân khấu tròn đang từ từ nâng lên. Và ngay giữa sân khấu, một  đang  bất động, cứng đờ. Đôi mắt cô  mở to, nhãn cầu gần như lồi  khỏi hốc mắt,  lên bầu trời,  thể vặn vẹo một cách quái dị, phía  là một vũng m.á.u đỏ tươi.
Ngô Mộng Nguyệt! Cô  cuối cùng cũng xuất hiện, nhưng là theo cách  thể nào tồi tệ hơn thế!
Tiểu Viên kinh hoàng, miệng mở , nhưng  thể thốt lên lời. Tiếng hét kinh hoàng phát  từ cô, ánh mắt của vũ công múa chính giờ đầy sợ hãi. Cả khán giả và các thành viên trong đoàn đều  c.h.ế.t lặng,  thể tin  những gì mắt  đang chứng kiến.
Đoàn trưởng  ở góc đối diện, gương mặt tái mét, ánh mắt đầy vẻ kinh hoàng. Bà  gần như phát điên, lẩm bẩm:
"Là ma quỷ đang quấy phá, chắc chắn là ma quỷ quấy phá..."
Kỷ Hòa  bên cạnh, từ tốn nhấp một ngụm , hỏi nhẹ nhàng:
"Tại  bà  cho rằng đó là ma quỷ?"
Đoàn trưởng trả lời trong giọng   chút hoảng loạn:
"Bởi vì nhà hát lớn ... từng   chết."
Bà  dừng một chút  kể tiếp:
"Nghe  là cách đây mấy chục năm, cũng  một đoàn múa biểu diễn ở đây. Lúc đó, cô gái múa chính  xinh ,   tài năng. Đó là một buổi biểu diễn quan trọng đối với cô , vì nếu thành công, cô  sẽ nổi tiếng và  thể  đổi cuộc đời."
"  lúc đang biểu diễn,  ai  , đột nhiên  một chiếc đinh xuất hiện  sân khấu. Cô   may   đinh đ.â.m  chân, đau đớn vô cùng,  ngã xuống. Cả buổi biểu diễn    phá hỏng. Không những  thực hiện  ước mơ, sự nghiệp của cô  cũng  hủy hoại. Cô   thể chịu nổi cú sốc đó và cuối cùng tự sát  lâu ."