Viện điều dưỡng Hồng Sơn.
Nơi    viện điều dưỡng cao cấp, chỉ đủ đáp ứng những nhu cầu cơ bản nhất. Cơ sở vật chất khá cũ kỹ, phòng ốc đơn sơ,  khí  lạnh lẽo. Chỉ  thoáng qua cũng  thể đoán , điều kiện kinh tế của gia đình họ Phạm  quá dư dả.
Mẹ của Phạm Thanh Thanh và Phạm Lệ Lệ tên là Hoàng Quế, năm nay bốn mươi bảy tuổi. Thông qua trò chuyện với bác sĩ trực ban, Kỷ Hòa và Yến Lâm mới   khi Phạm Thanh Thanh tự sát, tinh thần của bà Hoàng Quế    sụp đổ.
“Bà  từng phát điên trong một  thời gian khá dài.” Bác sĩ kể, “Vừa   ,  thể giao tiếp bình thường với  khác. Sau   đỡ hơn một chút, nhưng cũng  mất nhiều năm điều trị.”
Yến Lâm đột nhiên nhớ  điều gì đó, liền hỏi:
“Hiện tại bà Hoàng Quế   khả năng lao động,  ai là  chi trả phí điều dưỡng hằng tháng cho bà ?”
Bác sĩ suy nghĩ một chút  đáp:
“Là chồng cũ của bà . Dù  ly hôn, ông  vẫn thường xuyên đến thăm và đều đặn đóng tiền viện. Có thể , ông  vẫn  quan tâm đến bà .”
“Vậy tại  họ  ly hôn?” Yến Lâm tiếp tục truy hỏi.
“Cái  thì   rõ. Hình như là  cái c.h.ế.t của cô con gái, quan hệ gia đình bắt đầu rạn nứt.”
Yến Lâm gật đầu,  nhẹ nhàng hỏi thêm:
“Anh  thể cung cấp cho chúng  thông tin liên lạc của  chồng cũ đó ?”
Biết  phận hai  là nhân viên điều tra đặc biệt, bác sĩ  do dự mà đưa thông tin cho họ.
Kỷ Hòa  bên cạnh bỗng lên tiếng:
“Tại   khi Phạm Thanh Thanh chết, bà Hoàng Quế  trở nên điên loạn đến ? Nếu  là do quá đau buồn thì  vẻ  hợp lý lắm.”
“Cái c.h.ế.t của con gái đúng là cú sốc quá lớn.” Bác sĩ thở dài,  như nhớ  điều gì, ông  tiếp:
“Thực   đây, chính bà Hoàng Quế thường xuyên đánh mắng Thanh Thanh. Chúng  cũng từng  kể, bà   biểu hiện bạo lực gia đình. Khi mới nhập viện, bà Hoàng Quế  lặp  lặp  những câu như ‘  nên…’, ‘ sai …’ Có lẽ chính là ám chỉ chuyện đó.”
Yến Lâm lặng im.
Bác sĩ thở dài  nữa, giọng nặng trĩu:
“Đứa bé đáng thương. Vừa  chịu đựng  ruột ngược đãi,  mất  cơ hội tỏa sáng vì một tai nạn  sân khấu... Cái c.h.ế.t của cô   lẽ cũng là một cách để giải thoát khỏi những đau khổ đó.”
Sau khi trò chuyện với bác sĩ xong, Kỷ Hòa và Yến Lâm  đưa đến phòng của Hoàng Quế. Trước khi , hộ sĩ còn đặc biệt dặn dò:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1764.html.]
“Hai cô chú ý, đừng hỏi quá sâu, nếu thấy bà   dấu hiệu mất kiểm soát thì lập tức dừng . Tình trạng tinh thần của bà  dù   hơn, nhưng vẫn   định  .”
Cả hai gật đầu.
Hoàng Quế  bên mép giường, dáng  nhỏ nhắn, gương mặt gầy gò mệt mỏi, làn da xám xịt. Bà    cửa sổ   lời nào, ánh mắt trống rỗng. Nhìn vẻ ngoài của bà, thật khó tin đây từng là    nhiều  xuống tay đánh con gái ruột .
Yến Lâm bước tới ,  xuống đối diện bà,  thẳng  vấn đề:
“Chào bà. Chúng  đến để hỏi về hai cô con gái của bà, Phạm Thanh Thanh và Phạm Lệ Lệ.”
Hoàng Quế khẽ giật , ánh mắt dời khỏi cửa sổ,  từ từ gật đầu. Động tác  nhỏ, nhưng thể hiện sự đồng ý.
“… sẽ cố gắng phối hợp.”
Giọng  của bà  bình thường trở , rõ ràng và tỉnh táo.
Yến Lâm hỏi tiếp:
“Phạm Thanh Thanh tự sát  khi thất bại trong buổi biểu diễn, đúng ?”
“ .” Hai bàn tay bà đặt  đầu gối đang nắm chặt , gân xanh nổi lên.
Kỷ Hòa  bà  một lúc  hỏi:
“Chỉ là một  thất bại thôi mà  chọn cách cực đoan như ... Bình thường khả năng chịu áp lực tâm lý của cô  yếu lắm ?”
Hoàng Quế im lặng khá lâu mới cất giọng, như đang lục tìm những ký ức cũ trong đầu:
“Buổi biểu diễn đó  quan trọng với con bé. Không chỉ là sự nghiệp, mà còn vì...”
Mộng Vân Thường
Bà dừng một chút,   hai   mặt:
“Hồi đó, Thanh Thanh đang yêu một  trai  gia thế  lớn.   tiện  cụ thể, nhưng nhà bên đó thuộc loại danh giá, tra tên cha   mạng là  ngay.”
“Cô  thể tưởng tượng  mà. Nhà  nghèo,  nó  từng  tiền sử tâm thần,   mà gia đình bên  chấp nhận? Họ  sức phản đối, cấm đoán.   thanh niên    yêu con bé, luôn cố gắng thuyết phục. Sau cùng, gia đình đó đồng ý đến xem một buổi biểu diễn,   tận mắt con gái   xứng với   .”
Nói đến đây, mắt bà đỏ hoe.
“Rồi chuyện gì xảy  các cô cũng   đó. Trong buổi biểu diễn đó, Thanh Thanh giẫm  một cây đinh. Sân khấu thất bại. Danh tiếng mất hết. Ước mơ tan thành mây khói, ngay cả tình yêu duy nhất cũng  còn.”
“Buổi biểu diễn đó  chỉ là một cơ hội, mà là tất cả hy vọng của con bé. Và ...”
Bà khẽ mím môi,   nữa.