"Không  do tổng giám đốc Lục..." – Thịnh Diệp cúi đầu, ánh mắt u tối, sắc mặt nhợt nhạt hẳn , quầng thâm  mắt đậm như mực, giọng  cũng mang theo chút nghẹn ngào.
"Không hiểu   vì em  từng bước qua cửa tử  , mà mấy đêm nay, cứ hễ nhắm mắt  là em  mơ thấy Lục Lộc... Mặt cô  bê bết máu, nhưng vẫn  với em."
"Rồi em giật  tỉnh dậy,   toát mồ hôi lạnh. Em  dám ngủ nữa. Em cảm thấy...  sẽ mãi nợ cô ."
Kiều Lê khẽ thở dài, ánh mắt trầm xuống: " hiểu. Cậu  từng chấp nhận c.h.ế.t cùng cô , ít nhất tình cảm đó là thật lòng."
Câu chuyện điên rồ , ai  cũng thấy bất , nhưng tình cảm giữa hai  họ thì  thể phủ nhận là sâu đậm. Không ai  thể nghi ngờ chuyện Thịnh Diệp yêu Lục Lộc thật sự.
Một tình yêu cuồng si, sống c.h.ế.t  . Ngay cả đất trời cũng  rưng rưng.
Trong lúc Kiều Lê đang trò chuyện cùng Thịnh Diệp thì Kỷ Hòa  một bên, yên lặng quan sát.
Từ góc  của Kiều Lê, chỉ  một Thịnh Diệp đang  bệt  giường bệnh, mặc đồ bệnh nhân, gầy gò và tiều tụy, ánh mắt chứa đầy u uẩn.
 từ góc  của Kỷ Hòa…
Cô thấy một nữ quỷ với làn da xám ngoét, khuôn mặt lạnh băng,  ngay  lưng Thịnh Diệp. Cô  vươn cánh tay trắng toát ôm chặt lấy cổ , thỉnh thoảng  ghé sát  tai thì thầm gì đó với ánh mắt đầy oán hận.
Kỷ Hòa nhíu mày. Đó chẳng  Lục Lộc ?
Quả đúng là tình yêu khắc cốt ghi tâm. Đến cả khi  chết, Lục Lộc vẫn  chịu rời xa Thịnh Diệp.  vấn đề là… nếu cứ để như , Thịnh Diệp sớm muộn gì cũng  kéo  theo.
Giọng Kỷ Hòa vang lên bình thản: "Có khi nào... lý do  mơ thấy Lục Lộc mỗi đêm là vì cô     quên cô  ?"
Nghe , Thịnh Diệp giật , mắt đỏ hoe, cổ họng nghẹn .
 Kỷ Hòa nhanh chóng giơ tay ngăn   thêm điều gì xúc động: "Cậu đừng vội cảm động. Cô      nhớ tới. Cô    cùng xuống  bầu bạn với cô   kìa."
"…Hả?" – Thịnh Diệp gần như há hốc miệng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1779.html.]
Kỷ Hòa liếc sang phía  , nơi Lục Lộc vẫn đang .
Lúc , cô  thi triển phép cách âm, chỉ ba  họ   những lời cô , còn hồn ma phía  thì    gì cả.
"Cậu và cô  từng hứa sẽ cùng chết, sống c.h.ế.t  .  bây giờ chỉ còn  cô  chết,  nghĩ cô  cam tâm rời  ?"
Thịnh Diệp run rẩy: "Ý... ý cô là, Lục Lộc   c.h.ế.t  nữa, để theo cô  ?"
Kỷ Hòa  trả lời.  rõ ràng, sự tồn tại của Lục Lộc  đẩy Thịnh Diệp  ranh giới giữa sống và c.h.ế.t  nữa.
Chẳng  Thịnh Diệp  yêu Lục Lộc. Nếu  yêu,   chẳng đồng ý c.h.ế.t cùng cô.
 trong khoảnh khắc ngột ngạt vì khí gas, khi cái c.h.ế.t đến gần,  bắt đầu thấy sợ. Anh tiếc mạng sống của .
Thời gian  thể  ngược . Có hàng ngàn cách khiến tổng giám đốc Lục nhượng bộ, nhưng hai  họ  chọn cách cực đoan nhất.
Đáng tiếc, lúc Lục Lộc nhận  sai lầm thì  quá muộn.
Thịnh Diệp  bạn cứu sống.   vẫn day dứt vì cảm thấy   phản bội lời hứa với cô gái  yêu.
Giữa lằn ranh ,  dằn vặt.
Mộng Vân Thường
Kiều Lê  mà chỉ  tát cho tỉnh: "Cậu định  gì? Nghĩ tới chuyện c.h.ế.t thêm  nữa ? Nếu  thì  bạn   nên cứu   gì! Để   theo cô  luôn cho xong!"
Thịnh Diệp siết tay, im lặng thật lâu. Sau cùng, giọng  khẽ nghẹn ngào: " cô  cô đơn như ... Em thật sự cảm thấy  ."
Kỷ Hòa thở hắt : "Giờ   chuyện     . Vấn đề là… cô   chết,  còn là  nữa. Cô   thành ma . Và ma thì chỉ  một suy nghĩ duy nhất: kéo  xuống  với cô ."
"Cậu   , con  sống  ba ngọn đèn sinh mệnh – một  đầu, hai bên vai. Đó là ba ngọn lửa dương. Nếu cả ba cùng tắt,  đó sẽ chết."
"Cậu  cảm nhận  , nhưng hiện tại, hai ngọn đèn của   tắt . Cậu thật sự  chờ đến lúc ngọn đèn cuối cùng vụt tắt,   kéo  ?"