Một cô gái xinh  như Trương Sở Nhược mà cũng  tìm  yêu qua mạng ?
Tiêu Nhiên thầm đánh giá cô một lượt, trong đầu  khỏi dấy lên nghi ngờ. Cuối cùng,   vẫn  nhịn  mà hỏi:
"Em xinh như  mà cũng  hẹn hò qua mạng ?"
Trương Sở Nhược ngẩn  một chút,   mỉm  như thể chẳng để bụng gì:
"Sao thế? Xinh  thì   tìm  yêu  mạng ? Em ngại giao tiếp, ngày thường cũng chẳng  chuyện với ai. Gặp  ngoài thì    mở lời kiểu gì… như  cũng   ?"
"Được,  chứ." Tiêu Nhiên  gượng đáp.
Trương Sở Nhược vẫn giữ vẻ  thiện: "Lần   đến  thì ở  chơi vài hôm . Chắc  từng   về thôn em  nhỉ? Thôn Lăng Thủy, nơi chuyên trồng nhân sâm ."
"Đương nhiên là   qua ." Tiêu Nhiên gật đầu, dù trong lòng thầm nghĩ: Một  như ,  quần quật cả đời cũng  chắc mua nổi một củ nhân sâm...
Cậu  tò mò hỏi: "Nhân sâm ở đây thật sự thần kỳ như trong truyền thuyết ? Nghe  ngay cả bệnh ung thư cũng chữa ?"
"Thật chứ  ." Trương Sở Nhược mỉm  đáp. "Nếu  thì  nghĩ tại  nó  đắt đến thế? Nhà em cũng kinh doanh nhân sâm. Anh từ xa đến gặp em, bọn em nhất định  chiêu đãi một chén canh nhân sâm."
"Thật á?!" Tiêu Nhiên suýt nữa nhảy dựng lên vì mừng. Cậu  nào dám mơ đến canh nhân sâm,  mà Trương Sở Nhược  chủ động đề cập chuyện đó. Chẳng  là đối phương  ấn tượng  với  ?
Xem   gặp mặt  thuận lợi ngoài mong đợi .
Trương Sở Nhược đưa Tiêu Nhiên về nhà . Cô  ngoài cửa gọi lớn: "Anh ơi, em đưa  về  !"
Một  đàn ông cao lớn bước  từ trong nhà. Anh   vạm vỡ, khiến Tiêu Nhiên cao gần 1m78 mà cũng cảm thấy  như một con gà con.
"Đây là  trai em, Trương Hải." Trương Sở Nhược giới thiệu.
"Chào ." Trương Hải liếc  Tiêu Nhiên từ đầu đến chân, giọng  trầm thấp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1830.html.]
Tiêu Nhiên cảm thấy  căng thẳng, đáp   mấy tự nhiên: "Chào ..."
Mộng Vân Thường
Mới gặp mặt   đối diện với " vợ tương lai",   còn  chuẩn  gì cả!
"Vào , nghỉ ngơi cái . Cậu là bạn trai Tiểu Nhược đúng ? Nhà họ Trương tụi   tiếp đãi  đàng hoàng mới ." Trương Hải     thẳng  bếp. "Thứ nổi tiếng nhất ở thôn Lăng Thủy chúng  chính là nhân sâm. Cậu mới đến,  thể  uống một chén canh nhân sâm."
Chẳng mấy chốc, Trương Hải  bưng  một bát canh nóng hổi, đặt  mặt Tiêu Nhiên.
"Mau uống !"
Tiêu Nhiên ngẩn , đáp : "À, ..."
Mới  đầu gặp mặt   mời canh nhân sâm, nhà  đối xử với   quá mức ... Có  kỳ lạ thì ?
Bản năng khiến Tiêu Nhiên đưa tay sờ lên thận  như một phản xạ  điều kiện.
Trương Hải dường như   suy nghĩ của , nhếch mép  khinh thường: "Cậu đang nghĩ gì ? Cái thận của  ở ngoài còn  đáng giá bằng một củ nhân sâm ở chỗ  ."
"Uống nhanh . Uống xong   ngoài giúp tụi  tưới nước, xới đất cho đám nhân sâm."
"...Ờ..." Tiêu Nhiên gật đầu, cảm thấy  ngượng. Thì  mời uống canh là để đổi  sức lao động của  ...
Mà như  cũng . Dù   uống canh nhân sâm  là quá lời . Nếu  việc chăm chỉ,   còn ghi điểm với  trai bạn gái nữa.
Có khi   thật sự thoát ế cũng nên?
Cậu  bắt đầu mơ mộng, hai mắt sáng lên.  khi đưa tay đỡ lấy bát canh, cả   run lên một cái.
Trên bề mặt canh đen sóng sánh, một gương mặt trắng bệch đột nhiên hiện . Khuôn mặt đó đang  chằm chằm  , ánh mắt đầy oán khí.
Tiêu Nhiên dù gan cũng  nhỏ, nhưng khoảnh khắc đó vẫn  dọa sợ đến toát mồ hôi lạnh.
 lúc , giọng Trương Hải vang lên bên tai: "Ngẩn   gì? Nhân lúc canh còn nóng thì uống . Ngoài   dễ mà  uống loại canh nhân sâm thế  ."